Sau nửa tiếng, mấy anh lính c/ứu hỏa vây quanh Chu Tư Dư, dùng kìm lớn c/ắt chiếc c/òng tay màu hồng xinh xắn kia.

Kết thúc nhiệm vụ, các anh lính c/ứu hỏa giáo dục chúng tôi:

"Mấy đứa trẻ bây giờ chơi đùa gì thì chơi, nhưng c/òng tay có thể dùng bừa được sao?"

"Xin lỗi, xin lỗi, tôi sai rồi ạ."

Tôi vội vàng nhận lỗi.

"Dùng đã dùng rồi, cậu còn xả chìa khóa xuống bồn cầu, đây là lãng phí tài nguyên công cộng đấy."

"Xin lỗi, xin lỗi, lần sau sẽ không dám nữa ạ."

"Lại còn lần sau nữa à?"

Tôi: ".................."

Trong chớp mắt, tôi ngồi thừ trên ghế, mặt đỏ bừng vì x/ấu hổ. Chu Tư Dư mím môi im lặng, sắc mặt hắn xám xịt thấy rõ.

Chu Tư Dư gằn giọng: "Xin lỗi mọi người, lần sau tôi sẽ tự giữ chìa khóa cẩn thận, làm phiền các anh rồi."

Anh lính c/ứu hỏa liếc nhìn chúng tôi, dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi, chỉ dặn dò thêm vài điều cần chú ý rồi rời đi.

Vừa đóng cửa phòng lại.

Tôi quỵ xuống đất.

"Xin lỗi, tối qua em say quá rồi."

"Thực ra em... em là bệ/nh nhân u/ng t/hư, trước khi ch*t vẫn còn tâm nguyện chưa thành..."

Tôi nức nở khóc thành tiếng.

Biểu cảm của Chu Tư Dư vô cùng phức tạp, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó hiện lên vẻ bất lực.

"Tô Ly, để được ngủ với anh, em thật sự dám bịa đủ thứ chuyện trên trời dưới biển."

"Em quên hồi cấp 3 em từng lừa anh đến nhà bằng câu 'mèo nhà em biết lộn nhào', chỉ để được sờ cơ bụng anh rồi sao?"

Hử!

Chuyện đó hắn vẫn còn nhớ rõ thế ư?

"Mèo nhà em đúng là biết lộn nhào mà, em có lừa anh đâu."

"Vẽ trên giấy thì cũng tính là mèo nhà em à?"

"Sao lại không tính chứ?"

Tôi c/âm họng.

Tiễn hắn ra cửa thang máy, đưa túi xách cho hắn.

"Anh đi cẩn thận nhé!"

Hắn không hỏi thêm gì, chỉ liếc nhìn cổ tôi:

"Nếu ra ngoài thì che chỗ đó lại vào."

Tôi?

Khi cửa thang máy khép lại, tôi nhìn thấy trên cổ mình chi chít những vết hickey đỏ lừ.

!!!

Thảo nào lúc nãy các anh lính c/ứu hỏa cứ nhìn chằm chằm vào cổ tôi với ánh mắt kỳ lạ. Còn Chu Tư Dư cũng liên tục liếc nhìn mà không nói gì.

Sao hắn không nói sớm đi chứ!

Chu Tư Dư cứ thế bình thản rời đi sao?

Theo tính cách trước đây của hắn, không tống tôi vào đồn thì cũng x/é x/á/c tôi ra làm tám mảnh rồi. Hôm nay sao lại dị thường thế này?

Trải qua chuyện như vậy mà hắn vẫn còn tinh thần đi làm.

Đối lập với vẻ thần thanh khí sảng của hắn, hiện tại tôi đ/au lưng mỏi gối, tinh thần rũ rượi như quả cà tím bị xe tải cán qua cán lại.

Tôi bắt đầu nghi ngờ đêm qua rốt cuộc ai mới là người "ăn thịt" ai rồi.

Danh sách chương

5 chương
11/03/2025 19:20
0
11/03/2025 19:20
0
11/03/2025 18:48
0
11/03/2025 14:08
0
11/03/2025 14:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận