Khi biết Triệu Bằng đưa tôi về ra mắt gia đình, mẹ tôi sốt sắng gửi ngay một tin nhắn thoại:
"Thiến Thiến, con phải tranh thủ lúc trẻ sinh con ngay đi, bà ngoại thật sự không thể chờ thêm nữa đâu!"
Trong video call, người bà yêu quý tôi nhất giờ đây thân thể như khối sáp chảy nhão, thịt teo tóp, đôi tay từng bế ẵm tôi giờ khô quắt như que củi. Nhưng đó chưa phải điều kinh khủng nhất.
Không có thân x/á/c mới, bà ngoại sẽ trở thành thứ quái vật không phải người cũng chẳng phải q/uỷ.
Trường sinh bất tử xét ở góc độ nào đó, cũng là lời nguyền.
Tôi hoảng hốt lỡ tay chuyển giọng nói thành văn bản, lại ấn nhầm nút phát loa ngoài.
Ngay lập tức, giọng nói oang oang của mẹ tôi vang khắp phòng.
Mấy người đàn ông nhà họ Triệu lập tức biểu lộ sắc mặt khác thường. Bố Triệu Bằng chính là người luôn liếc mắt đ/á/nh giá tôi từ nãy lên tiếng trước:
"Thiến Thiến, ý kiến của mẹ cháu, bác hoàn toàn tán thành."
"Nhà họ Triệu chúng tôi có truyền thống... chia sẻ vợ cho nhau. Cháu muốn có con, chúng tôi cần vợ, chẳng phải vừa khớp sao?"
Bình luận
Bình luận Facebook