Trong quán bar, ôm chiếc bia khổng lẩm bẩm: “Tớ cô ấy đến đã tỏ tình với cô ấy không biết bao nhiêu lần…”
"Ừm, rồi sao nữa?"
Giang Nguyện ngà ngà say, chống cằm ngáp.
Tôi ngẩng đầu lên, ánh mắt mơ đượm buồn: cô ấy xem tớ là trai!”
Giang Nguyện gi/ật uống cạn Whisky trước mặt. đ/ấm nhẹ vào vai “Nào, làm bạn với cậu là chị đây quyết định rồi! Có chuyện với chị!”
Mười phút sau.
"Hu hu, chỉ coi em là em gái, em trai lắm sao? Đồ Đường Thịnh!"
Giang Nguyện ôm ch/ặt cánh gào nước mắt nước mũi nhễ nhại.
"Vậy thì." khăn giấy lau mặt cô ấy, "Hay mình yêu nhau đi."
"Ừm." Nguyện lắc đầu, buông dựa vào bàn, thở dài: "Dù cậu đẹp trai... nhưng em chỉ mỗi Đường Thịnh ca..."
Tôi gi/ật rư/ợu khỏi giải nhẹ: “Không phải thật sự bên nhau. Lúc cậu mang bó hoa theo, xem thử ứng Đường Thịnh thế nào.”
"Hả?" Cô gái nghiêng đầu tôi.
"Dù sao không mất gì." mỉm cười, xem sao."
Đỡ Nguyện lên taxi, chụp lại biển số rồi gõ cửa kính dặn dò: "Về nhà nhớ gọi tớ."
"Ừm."
Cô mắt, chau mày tỏ vẻ khó chịu.
Tôi thở dài: "Lần sau uống với người lạ nữa."
Rồi gật đầu với tài "Làm phiền nhé."
"Á á á Chung Ức! Anh ấy... ấy thật sự đã..."
"Để ý rồi hả?"
"Ừm ừm ừm!"
Đầu dây bên Nguyện hứng "Mặt ấy tỉnh bơ nhưng hoa ai tặng."
"Rồi sao nữa?"
"Rồi Nguyện vài giây, giọng trở e dè:
"Mình cậu rồi... ấy sợ mình bị lừa, muốn gặp cậu... tối mai được không?"
Tất nhiên được rồi, chị iu hai triệu ơi!
Bình luận
Bình luận Facebook