Đấu Phá Thương Khung

Chương 115: Ngộ nạn

05/03/2025 10:04

"Bắt đi?"

Tiến từng bước, tối mặc bộ bó sát hỏi.

Gật ngồi xuống đất nhặt ít củi khô, khéo buộc thành hai bó đuốc, trên rải ít phấn màu vàng, tiếp từ lấy mồi lửa đem bó đ/ốt lên.

"Cầm đi!".

Vừa đem cây đưa từ lôi dây thật quơ quơ mặt hắn, nói: đại nam nhân, sẽ để thiếu yếu mềm ta đi chứ?"

Giơ cây lên, dùng sức kéo kéo, kiểm tra dây kỹ lưỡng, liếc nhu hòa Tiên, nhiên nói: "Cùng nhau đi ta yên tâm đem lưng giao quen lâu."

"Ngươi... ngay đến chút khí khái nam tử sao?"

Bị hoài nghi cảm thấy c/ăm phẫn, nàng ngày chứng kiến đám dong binh phần đều chút giống đối đãi cẩn thận thiếu giả vậy thì nàng đúng rất ít thấy.

"Ta chỉ cái mạng này, vì mỹ mặt cường đem bản thân đặt hiểm địa …Aa, hay thôi đi." Không để đến Tiên, lời nói nhiên nước.

"Ngươi...".

"Rốt cuộc xuống không? Nếu trì hoãn trời đó. Quay đi, mỉm hỏi.

"Đi!" Nhìn đáng gh/ét Viên, cắn ch/ặt răng, oán h/ận chà chà chân.

Mỉm đem dây buộc tại gốc cây đại thụ tráng dùng sức kéo kéo dang ra: "Lại đây."

"Ta dây, trợ!".

Nhìn tác khắc lùi bước, mặt ngọc hồng, nổi gi/ận nói.

"Được rồi, vậy tự lo đi, … ta cảnh báo trước, ta chắc ban đêm đ/ộc bò cạp, chuột hay a..."

Nhún vai. làm việc nói.

"Ngươi hỗn này, sẽ ch*t tử tế!"

Một bóng hung hăng vọt tìm nắm ch/ặt hắn, nguyên buộc dây mình.

"Ngươi dám xằng bậy, ta định sẽ đem đ/ộc thủ!"

Theo thanh âm hi*p Tiên, làn hương thơm mặt thân mềm mại thơm ngát đột nhiên tiến hắn. mềm mại lồng đáy làm hắn mãnh liệt lên.

Hít hơi đ/è nén dục hỏa, cánh nắm nơi hắn từng khen cực phẩm tế mảnh mai. Song chưởng gắt gao vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, chút ngốc trệ thất thần.

"Ngươi đi?" Ngay tận hưởng cái dư vị nhu nhuyễn lồng ng/ực, âm thanh x/ấu hổ gi/ận dữ vang lên tai.

"Xin lỗi."

Tiêu nói chút thành nào, ch/ặt mỹ lòng, mũi khẽ điểm, hai trực tiếp kịt lao đi.

Bên tai tiếng gió rít gào, phục bám sát ngoài trái Tiên, trên dây xoay tròn vòng đột nhiên lại, thân tốc rơi chậm rãi treo lơ lửng sát núi.

Thở cúi ngược gắt gao ch/ặt chính mình, xung tối mực,nhẹ nói: nhận vị trí không?"

Nghe hỏi tới chính sự, tâm khẩn trương trên hoãn ít, xung quanh, chỉ tối, nhẹ nói: "Hẳn đó..."

Nhìn ngón chỉ, gật thấp nhở:

"Ôm sát vào."

Nghe lời chút chừ, hắn mũi đạp mạnh thân cuồ/ng mãnh vung lên thì nàng kinh vội vàng ch/ặt thắt lưng hắn, mặt vùi dám đậy.

Tiêu mũi trên đ/á ngừng di dây nâng đỡ, giữa hai tới ngày càng gần hơn.

"Ném bó đi."

Đi tiếp đoạn nữa, đia phương hoàn toàn ám,Tiêu nói.

"Nga." Mặt bệch gật đem bó giải đất ám dùng sức ném đi. Bó ném lên hoa lửa tóe lờ mờ này, thấy ẩn xa.

"Hô...".

Thấy sắp tới nơi, vừa muốn thở phào lông đột nhiên co rút lại, tia cảnh giác, mũi đạp mạnh thân lên.

"Xuy..."

Thanh âm x/é gió ngờ vang lên, mượn hỏa quang lờ mờ chưa tiêu tán, cuộc thấy rõ lén hắn.

"Nham xà."

Sắc mặt xuống hô lên khuôn mặt chút coi. Nham đây thú sinh sống các nham thạch, gần tới giai, loại thú thân dẹt tựa đôi cánh bay lượn chim ưng, hơn bởi vì thú mang loại biến thạch thuộc nên thân cứng đ/á, đ/ao ki/ếm bản tạo thành thương tổn lớn.

Tại điểm thường, mình gặp nham xà tốn phen công chiến thắng, nhưng treo lơ lửng trên Tiên, hắn bản chống lại, bởi thế sắt mặt coi vây.

"Nham xà? Vậy làm sao bây giờ?" Nghe kinh hô, thân mềm mại lên. Vội vàng hỏi, nàng từng nói qua loại thú này.

Tiêu con híp vật xoay trung, nham xà giác màu vàng phóng thích huyết đậm đặc, ngâm, khẽ thấp hỏi: phấn làm ta chứ?"

Nghe con nhánh đảo móc lọ phấn đưa nói: "Đây ít cuối cùng, dùng cẩn thận..."

Tiếp nhận phấn, đem toàn bộ đổ nắm chặc lại, gắt gao chuẩn bị công nham xà.

"Xuy..."

Lại thanh âm x/é gió nhọn, hai cánh nham xà rung lên, lộ hung quang miệng răng nanh lạnh lẽo bóng.

Lạnh lùng nham xà ngày càng gần, càng ngày càng gấp.

"Nhanh công nó a, đồ đần!..." thấy vội vàng giục nói.

Không để đến lời nàng, duy trì mặc, chỉ khí bắt kinh mạch chậm rãi lên.

Nhìn nham xà sắp tiến thước gi/ận tới mức nhéo lưng Viêm: "Hỗn đản, bị hại ch*t!"

Lúc hai và nham xà vẹn chỉ hơn cuộc hành song chưởng nắm ch/ặt đột nhiên mở ra, kình khí hung mãnh mang phấn, giống tiễn khí màu nặng nề nham xà.

Dược phấn màu vừa chạm nham n/ổ đầy bao phủ nham xà trong.

"Phác đằng!"

Thân ảnh màu vàng giây lát tránh cứng đờ, từ trên rơi xuống vực đáy cốc. đọc truyện copy tại [Truyện FULL](https://truyenfull.vn)

Nhìn nham xà tiêu thất bóng thở này, dù thân cứng nham thạch biến thành thịt a?

Ngẩng phấn nổi trên không, ch/ém lực đẩy cuồ/ng mãnh đem sạch.

"Không nghĩ tới ngoại trừ phụ chút bản lãnh."Tuy nói đối chiến khéo léo, nhưng trấn định nguy hiểm làm hắn con khác.

Thản nhiên thoát nguy hiểm, chậm rãi rơi xuống bên ngoài khẩu rậm đ/á quái mộc, cau mày đắc dĩ lắc xem làm cu li rồi.

Bàn chậm rãi dò xét, hít hơi,trong khẽ tiếng:

"Xuy hỏa chưởng!"

Theo tiếng lực đẩy thật từ dâng lên, giống cuồ/ng phong lá rụng, đem đống đ/á chồng chất quái mộc thổi kịt.

Làm xong hết thảy, trên trán chút mồ hôi lạnh, hô hấp chút dập, cự ki/ếm đ/è nặng trên lưng, hắn chỉ vận dụng khí sáu bảy phần. Ngồi xuống thở đem trống trãi trước.

Đã chướng che lấp, trăng nhàn cuối thấy tiền để ngay mặt. Động khẩu rộng, bên mảnh ám nhưng phát quang nhàn phần q/uỷ dị. Xung khẩu để ít dấu vết điêu khắc, lẽ gian lâu nên chỉ thấy hồ, nếu nhãn lực phi thì phát được.

"Rốt cuộc tới rồi..."

Hưng phấn mỉm Tiên, mũi trên khẽ điểm cuối, hai thân xẹt qua giữa cuối vững vàng rơi cửa động. Vừa tiếp đất, nhanh chóng thoát lồng kìm nén kinh hỉ giá khẩu.

"Đi thôi, đồ vật đó, vọng sẽ để ta thất vọng."

Hướng mỉm từ trên lấy mồi lửa cẩn thận bước bên động.

Nhìn bên kịt, chút dự, lát dậm chân, cắn răng sau.

(Hôm nay bắt bù n/ợ tiếp, thỉnh các huynh đệ đề cử hai phiếu cầm cự, ơn!)

Danh sách chương

5 chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu