Tiếng Lòng Của Sếp Tổng

Chương 3

16/07/2025 16:41

Tống Hành không nhớ rõ mình đã trở về phòng bằng cách nào sau tối hôm đó. Chỉ biết rằng, sau câu nói “Tôi thích cậu” của Khương Dịch, mọi dây th/ần ki/nh trong cậu như bị đ/ứt đoạn.

Cậu nằm trên giường, mở mắt nhìn trần nhà trắng xóa, lòng ng/ực không ngừng phập phồng. Khó thở. Mồ hôi túa ra, dù nhiệt độ phòng mát lạnh.

[Sếp mình thích mình. Sếp mình. Là con trai. Thích mình…]

Tống Hành ôm đầu.

[Mình đang nghe nhầm, đúng không? Mình mơ, đúng không? Tỉnh dậy đi, làm ơn…]

Nhưng tiếng gõ cửa phòng lúc 11 giờ đêm hôm sau, khi đã về thành phố, cho cậu biết mọi thứ là thật.

Tại chung cư của Tống Hành…

Tống Hành mở cửa, ngơ ngác nhìn người đàn ông cao lớn đứng trước mặt, tay cầm túi đồ ăn, thở nhẹ: “Cậu quên đem tài liệu báo cáo về rồi. Tôi tiện đường… mang đến.”

Tống Hành nhìn vào chiếc túi. Rõ ràng bên trong là hai hộp cơm nóng, còn bốc khói.

Báo cáo nào cần giao ngay trong giờ ăn tối với cơm sườn trứng?

Nhưng cậu không dám hỏi. Chỉ nhẹ nhàng nghiêng người: “Vào không? Tôi còn chưa ăn tối.”

Khương Dịch bước vào, ánh mắt vẫn lành lạnh như thường ngày. Nhưng Tống Hành biết rõ, đằng sau vẻ mặt ấy là một cơn sóng thần.

[Cậu ấy mời mình vào nhà. Mình không nên hiểu lầm. Nhưng mà… hy vọng mình không hiểu đúng…]

[Sao cái áo thun hôm nay của cậu ấy bó sát vậy chứ? Ai cho mặc như thế trong nhà một mình?]

[Mình có nên hỏi thử… cậu ấy có đang đ/ộc thân không?]

[Thôi đi, Khương Dịch. Mày ba mươi hai tuổi rồi. Đừng như thiếu niên ngốc nghếch mới yêu lần đầu.]

Tống Hành giơ tay: “Dừng. Tôi nghe rõ đấy.”

Khương Dịch thoáng khựng lại.

“Gì cơ?”

“Không. Tôi bảo dừng lại gần bếp quá. Để tôi lấy đũa.”

Bữa tối diễn ra trong im lặng. Nhưng trong đầu Tống Hành thì ồn ào như một khu chợ.

Tôi không thể đối mặt như chưa có gì xảy ra…

[Sếp mình thích mình. Nhưng mình có thích anh ấy không? Mình… có thấy tim mình đ/ập nhanh khi nghe tiếng lòng đó. Mình không gh/ét. Không thấy khó chịu. Ngược lại còn thấy… kỳ lạ là thoải mái.]

Tống Hành chống cằm nhìn Khương Dịch đang nhai cơm. Bỗng bật cười.

“Anh từng thích ai chưa?”

Khương Dịch ngước mắt, có chút bất ngờ. Nhưng không né tránh.

“Rồi.”

“Là… con trai à?”

“Ừ.”

Không vòng vo, không phủ nhận, không m/ập mờ.

Tống Hành gật đầu.

“Vậy sao không nói sớm?”

Khương Dịch nhìn cậu, im lặng mấy giây rồi chậm rãi nói: “Vì tôi không định thích thêm ai nữa. Nhưng… không ngờ lại có người chen vào, bất ngờ như thế.”

[Mình không mong cậu ấy đáp lại. Chỉ cần biết cậu ấy không né tránh… mình đã vui rồi.]

Danh sách chương

5 chương
16/07/2025 16:41
0
16/07/2025 16:41
0
16/07/2025 16:41
0
16/07/2025 16:41
0
16/07/2025 16:41
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu