Cô Đảo Sinh Lâm

Chương 15

14/07/2025 18:52

"Tuân chỉ~"

Yên bình được một tháng rưỡi, tôi rốt cuộc cũng nhận ra: loại hồ ly quyến rũ như tôi rồi cũng phải trả giá.

Đạo diễn à đạo diễn, sao ông quay xong cả trăm lần rồi mới bảo lần đầu là tốt nhất hả?

Ban đầu dự tính quay xong toàn bộ cảnh ở núi Nghênh Sơn trong hai mươi ngày, mà giờ đã hơn tháng vẫn chưa xong một nửa.

Đạo diễn thì bảo:

"Trên núi chẳng có đoàn nào giành bối cảnh, cứ quay kỹ đi."

Nghện Sơn cao, mùa đông tuyết phủ quanh năm.

Vật tư không đủ, hy vọng đóng máy mịt mờ, ai nấy đều như vào tù chung thân, tuyệt vọng vô h/ồn.

"Tiểu Dự, đi kêu trợ lý em ra lấy đồ!"

Tôi bừng tỉnh, là Lina - nữ diễn viên khách mời đến từ nước ngoài.

Hôm trước cô ấy còn khóc lóc bảo mệnh của mình và đạo diễn không hợp, thà vượt biên về nước cũng không quay nữa.

Vậy mà giờ lại đang cười rạng rỡ, hì hục kéo một chiếc rương to tổ bố.

Tôi tò mò lật nắp xem thử.

Trà sữa, cà phê, bánh ngọt;

Trái cây, snack, socola;

Miếng dán giữ nhiệt, chăn bông, áo phao;

Khăn ướt, dép lê, quần ngủ tiện lợi…

Tôi suýt nữa chảy nước dãi lên đống đồ:

"Triều đình ban phát c/ứu trợ à?!"

Lina đã x/é gói trà sữa, hít hà mùi thơm:

"Tôi nghe nói là nhà đầu tư mới của đoàn phim đến thăm trường quay mang tới."

"Không chỉ phát đồ miễn phí, còn mời cả dàn bếp khách sạn năm sao đến nấu bữa tối thịnh soạn cho tụi mình!"

Gì cơ? Nhà đầu tư nào mà chịu chơi dữ vậy?!

Cách làm quá khoa trương… sao lại thấy quen thuộc đến lạ.

Tôi bước ra khỏi lều dựng tạm.

Cả trăm nhân viên đang hí hửng vác thùng quà miễn phí, tổ sản xuất đang cùng đầu bếp bàn xem tối ăn gì.

Vẫn chưa thấy bóng dáng nhà đầu tư mới truyền thuyết kia đâu.

Điện thoại trong túi rung hai cái, tôi đưa lên nghe.

Giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại từ đầu dây bên kia phảng phất hương vị ngọt ngào.

"Quay lại, hướng ba giờ."

Từ xa, trong bóng cây mờ ảo, Hạc Dữ Quy khoác chiếc áo lông vũ dài quá gối hơi mở, mũ và khẩu trang đầy đủ.

Chỉ có đôi mắt tinh xảo như thật như ảo lộ ra ngoài.

Không nổi bật, nhưng sự hiện diện cực kỳ mạnh mẽ.

Tôi không bước tới, hứng thú nhìn lại anh.

"Ông chủ Hạc hào phóng thế sao không lộ diện?"

"Tôi tưởng việc phô trương như vậy chỉ có Lục Trì Bạch mới làm."

Anh chậm rãi nói, tiếc là cái tên hơi nhấn mạnh đã lộ vẻ không tự nhiên.

Chà chà, chẳng phải Lục Trì Bạch cũng từng đến thăm đoàn phim sao.

Tôi mỉm cười.

"Tháng trước em đã nghiêm túc từ chối cậu ta rồi, anh vẫn còn gh/en đấy à~"

Sương m/ù núi non trôi nổi tầng tầng lớp lớp, động tác Hạc Dữ Quy tháo khẩu trang khuấy lên gợn sóng.

Khóe môi anh cong lên, miệng và giọng trong điện thoại trùng nhau:

"Anh chỉ đang xóa ký ức thừa thôi."

"Nếu đời người chỉ sống trong vài khoảnh khắc nhất định, thì anh mong tất cả phần rực rỡ ấy đều chỉ thuộc về hai chúng ta."

(Toàn văn hết)

Danh sách chương

4 chương
14/07/2025 18:52
0
14/07/2025 18:52
0
14/07/2025 18:52
0
14/07/2025 18:52
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu