Sau đó, đám người Tống Diễm bị kéo đến đại sảnh, bị tẩn một trận ngay trước mặt bao nhiêu người.
Bọn họ vốn đã bị thương, lại bị đ/á/nh một trận, tập thể đều giữ hơi tàn.
Chỉ có Tống Diễm là phụ nữ, chân đã bị thương nên thoát được một nạn.
Cô ta vừa khóc vừa nói: "Ông chủ, đứa này thật sự rất tà m/a!”
Ông chủ châm điếu xì gà, đi đến trước mặt tôi, ấn điều xì gà đang ch/áy lên vai tôi.
Đau quá!
Tôi giãy giụa tức gi/ận nói: “Dám b/ắt n/ạt tao, mày sắp xui xẻo rồi đấy!”
Tống Diễm sợ hãi nhìn chằm chằm ông chủ.
Ông chủ kh/inh bỉ nói: "Nhóc con, ngoan ngoãn nghe lời thì còn sống được thêm mấy năm, nếu không bây giờ giam mày, b/án n/ội tạ/ng của mày luôn.”
Tôi trừng hắn ta: "Đám buôn người như bọn mày, tất cả sẽ ch*t không yên đâu!”
Ngoại trừ Tống Diễm với hai người hôn mê, thì những người khác đều cười phá lên.
Tôi bị nh/ốt vào trong phòng tối.
Không qua bao lâu, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng sú/ng dữ dội.
"Không hay rồi ông chủ! Người của bang Thanh tấn công vào đây!”
"Bảo vệ ông chủ, mau chạy!”
Cánh cửa bị đ/á văng, ông chủ mặt mày xám tro xông vào xách tôi chạy đi.
Tôi nhún vai: "Nhìn đi, các người sẽ không ch*t yên đâu.”
Ông chủ tức đi/ên, móc sú/ng ra chĩa vào tôi.
Đoàng!
Khẩu sú/ng n/ổ tung, tay hắn ta bị nát vụn, m/áu thịt lẫn lộn.
"A a a!” Ông chủ hét lên đ/au đớn.
Bình luận
Bình luận Facebook