Sau khi tan học, tôi đang trên đường đi bộ về nhà.
Khi tôi vừa mở cửa thì đột nhiên cửa nhà bên cạnh cũng mở ra.
Thấy có người dịu dàng gọi tôi :
“Tuyết Hàn?”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn, một khuôn mặt quen thuộc hiện ra.
Anh họ của Sở Mặc và Sở Duy – Sở Diên Xuyên.
Anh ấy nhìn tôi chăm chú:
“Thật sự là em à Tuyết Hàn, lâu lắm không gặp mà em lớn như thế này rồi.”
Sở Diên Xuyên đưa tay ra định xoa đầu tôi.
Tôi ngoan ngoãn để anh ấy làm vậy.
Nhưng phía sau bỗng vang lên tiếng chất vấn đầy ngỡ ngàng:
“Hai người đang làm gì vậy?”
Tôi quay đầu lại, hóa ra là Sở Duy.
Cậu ta tức gi/ận đỏ bừng mặt, vẻ mặt hiện lên như đi bắt gian tại trận:
“Anh họ! Sao anh lại có thể xoa đầu Phó Tuyết Hàn!”
Sở Diên Xuyên không hiểu chuyện gì đang diễn ra, lại đưa tay ra định xoa đầu Sở Duy:
“Vậy anh xoa đầu cậu nữa nhé.”
Sở Duy tức gi/ận nhảy dựng lên:
“Vấn đề không phải ở chỗ đó! Sao anh có thể xoa đầu Phó Tuyết Hàn, cô ấy đâu còn là trẻ con nữa!”
“Sao lại không được xoa đầu nếu cô ấy không còn là trẻ con nữa?”
Bình luận
Bình luận Facebook