Bài tập chuyên ngành tuần này là đi khảo sát thị trường thực tế.
Thấy tôi chọn nhóm với Chung Tề, đương nhiên Lâm Giản ôm chân Lục Hành Chi, sáng sớm hai người đó đã lên đường.
Còn tôi với Chung Tề, hò nhau cả chục lần mới lê lết bò dậy khỏi giường.
Đến khu nội thất thì đã trưa.
Xét thấy sức khỏe là vốn quý, hai đứa quyết định vào khu ẩm thực ăn trưa trước.
"Tao muốn ăn mì Ý."
"Tao muốn ăn lẩu."
"Không được, tao không chịu được tiêu đen, cũng gh/ét sốt thịt cà chua!" Chung Tề chu mỏ ra như mỏ vịt.
"Mày là đồ ch*t đói đầu th/ai à?" Tôi sờ túi rỗng không, trừng mắt nhìn cậu ta.
Tôi bỗng nhớ Lục Hành Chi - bạn ăn cũ của mình, trước đây dù tôi muốn ăn gì cậu ấy cũng chiều theo.
"Nghe tao, thẻ sinh viên giảm 65% ngày thường, coi như ăn chùa."
Cậu ta kéo tôi vào quán lẩu không cần bàn cãi.
Sau khi ngồi xuống, Chung Tề càu nhàu kêu đi cả buổi chân mỏi quá, bắt tôi đi lấy đồ chấm trước.
Tôi chán nghe cậu ta than vãn, đành đứng dậy đi về phía khu gia vị.
Đang lấy tương dầu, có người vỗ vai tôi: "Ơ anh Hạ, trùng hợp nhỉ."
Là Lâm Giản.
Ánh mắt tôi dừng ở ba chai nước trên tay cậu ta, nghi hoặc: "Không phải mày với Lục Hành Chi chung một nhóm sao?"
"À... sáng nay Tạ Nghệ phòng bên hỏi nhập nhóm được không, anh Lục đồng ý rồi."
Cậu ta ngửa cổ chỉ chéo ra sau: "Kìa, chỗ bọn tao ở đằng kia."
Tôi nhìn theo hướng cậu ta chỉ, thấy chàng trai tên Tạ Nghệ đang ngồi đối diện Lục Hành Chi.
Tôi hơi có ấn tượng với cậu ta.
Cậu ta là thành viên câu lạc bộ nhảy đường phố, vì ngoại hình thanh tú nên Chung Tề nhiều lần tính kéo về câu lạc bộ anime.
Sau diễn lễ kỷ niệm trường năm ngoái, có người thấy cậu ta nắm tay chàng trai khoa thể dục đi trên sân, mọi người mặc nhiên công nhận xu hướng tính dục của cậu ta.
Hai người cách đó không xa trông đang trò chuyện vui vẻ.
Tạ Nghệ bật cười, Lục Hành Chi vốn nghiêm nghị cũng khẽ nhếch mép.
Trong lòng tôi chợt thấy khó chịu.
Ánh mắt Tạ Nghệ nhìn Lục Hành Chi, theo tôi chẳng khác gì mấy cô gái kia.
Mà dường như Lục Hành Chi cũng không bài xích Tạ Nghệ có xu hướng đồng tính.
Nhưng nếu vậy, sao hôm đó cậu ấy lại có phản ứng chán gh/ét với tôi?
Tôi càng nghĩ càng thấy buồn, về chỗ vô ý đổ cả tiết vịt và chả tôm vào nồi lẩu nấm.
Chung Tề cầm đũa không biết gắp gì, liếc nhìn châm chọc: "Sao mặt mày Hạ Quý nhân khó coi thế, đừng bảo thấy chuyện không nên thấy nhé."
... Cậu ta đúng là chọc đúng chỗ ngứa.
Tôi hồi tưởng lại cảnh tượng chói mắt vừa rồi, tức gi/ận nhét một bắp ngô vào miệng cậu ta.
"Ăn cơm đi, còn lảm nhảm nữa là bố sẽ nh/ốt mày vào lồng heo đấy!"
Bình luận
Bình luận Facebook