Tôi bị cuộc gọi công việc đ/á/nh thức.
Ánh sáng ban mai lọt qua tấm rèm kín mít, in hằn lên gối.
Đúng 9 giờ sáng, đầu óc còn mơ màng, tôi dán tai vào điện thoại nghe sếp gào thét: "Cô để lộ bản thảo rồi phải không?"
Bốn chữ "để lộ bản thảo" khiến tôi bật dậy khỏi giường. Tóc tai rối bù, người đ/au nhừ, cử động một cái là nhăn nhó.
"Không có mà."
Ông ấy đi/ên tiết: "Thế tại sao có họa sĩ mới tên Bạch A Kiều đăng bài viết cô gửi tối qua?"
"Hả?"
Tôi mở liên kết, đột nhiên lặng người.
Bức ảnh tôi gửi cho Giang Diễm Văn và sếp tối qua, sau khi chỉnh sửa vài chi tiết cùng tư thế, đã được đăng lên mạng xã hội.
Bình luận sôi nổi: "Cô Bạch Tiểu Kiều, đây là nick phụ của cô ạ?"
"Đúng phong cách vẽ của Bạch Tiểu Kiều!"
"Đợi phần tiếp theo ạ!"
Đang lúc tôi đơ người, tài khoản Bạch A Kiều đăng blog mới:
"@Bạch Tiểu Kiều thưa cô, em là fan cứng của cô, đã tập vẽ theo phong cách cô nhiều năm. Nhưng bức này lấy cảm hứng từ bạn trai cũ, em muốn đuổi theo anh ấy. Mong nhận được sự ủng hộ từ cô và mọi người."
Chớp mắt, bình luận đổ dồn:
"Chúc phúc! Nhất định phải bên nhau dài lâu!"
"@Bạch Tiểu Kiều cô ơi, làm mai giùm bé đi!"
"Haha, đúng là bà mai Bạch Tiểu Kiều, hồi sign meeting tôi gặp chồng hiện tại nhờ cô đấy, cô nhất định thành công!"
Chữ ký của Bạch A Kiều viết: "Em vẫn yêu anh."
Sếp vẫn lải nhải, đột nhiên Bạch A Kiều phản hồi bình luận nhiều like:
"Cảm ơn mọi người, em đang trên đường gặp anh ấy. Chờ tin tốt nhé!"
Không chần chừ, tôi cúp máy sếp.
Lần này tôi có mục tiêu rõ ràng: ĐI BẮT TẬN TAY!
Bình luận
Bình luận Facebook