Tân Đế Vứt Bỏ Ta

Chương 20

27/11/2024 16:11

Tần Ngật trở về sau khi c/ứu trợ thiên tai, danh tiếng vang dội.

Trước đây, huynh ấy đã có uy tín trong quân đội, giờ đây cũng nhận được nhiều lòng dân.

Nhưng khi trở về kinh thành, huynh ấy lại bị Tần Bách giam lỏng trong cung.

Ba ngày sau, một đợt dị/ch bệ/nh lại ập đến.

Trong kinh thành và các thành phố lân cận bỗng nhiên xuất hiện dị/ch bệ/nh.

Ban đầu, bệ/nh nhân là một người lính canh trong cung, khởi phát với triệu chứng sốt lạnh, sau đó sốt cao, đ/au đầu và cơ thể.

Sau khi được thái y chẩn đoán, hắn ta được x/á/c định là bị phong hàn.

Nhưng sau khi uống th/uốc, không những không khá lên mà còn nôn mửa và tiêu chảy liên tục.

Chỉ vài ngày sau, hắn ta đã qu/a đ/ời.

Người thái y đã chữa trị cho hắn ta và những người tiếp xúc với ông ta cũng bắt đầu có triệu chứng tương tự.

Lão viện của Thái y viện ngay lập tức x/á/c định đây không phải là phong hàn, mà là dị/ch bệ/nh.

Cha ta nghe tin liền gửi thư cho đại ca ta.

Nhưng không ngờ rằng, ngay khi thư vừa gửi đi, đại ca ta đã trở về.

Cha ta đã kể cho đại ca ta về tình hình trong kinh thành, và đại ca ta ngay lập tức x/á/c nhận rằng dị/ch bệ/nh ở kinh thành có thể là cùng loại với dị/ch bệ/nh mà y gặp ở một thành phố nhỏ phía Nam.

“Thời điểm trùng hợp như vậy, cùng lúc xuất hiện ở kinh thành và một số thành phố lân cận, con nghi ngờ có người đã rải đ/ộc từ xa.”

Đại ca ta suy đoán.

“Nhưng Tiểu Tiểu đã thử nghiệm ra phương th/uốc trị dịch này, con cũng đã học được một số kinh nghiệm ứng phó với dị/ch bệ/nh ở thành phố nhỏ phía Nam, không cần phải lo lắng, rất nhanh sẽ kiểm soát được.”

Đại ca ta đã lập danh sách tất cả những gì cần thiết cho việc phòng ngừa và chữa trị và giao cho mẹ ta.

“Các bệ/nh nhân sẽ được sắp xếp ra ngoài thành để cách ly, ngăn chặn ng/uồn lây nhiễm, dùng phương th/uốc này uống ba lần một ngày, nhanh nhất nửa tháng, chậm nhất một tháng sẽ hoàn toàn hồi phục.”

“Những vật phẩm bảo vệ này mẹ có thể chuẩn bị trước, nắm chắc chín phần khả năng đảm bảo không bị lây nhiễm, ngoài việc cung cấp miễn phí cho những người chăm sóc bệ/nh nhân ở trang trại, mẹ có thể kết hợp chúng lại để b/án cho những quan chức và quý tộc trong kinh thành đang hoảng lo/ạn.” Đại ca ta nói.

Trong khi mẹ ta bắt đầu tích trữ vật tư theo kế hoạch từng bước, thì bên trong hòang cung lại rối lo/ạn.

Trong hoàng cung, có nhiều cung nhân được x/á/c nhận mắc bệ/nh, khiến các đại thần cũng hoang mang.

Một số thành xung quanh kinh thành đã gửi thư yêu cầu Tần Bách cử người đến để ổn định lòng dân.

Trong triều đình, mọi người đều lo lắng.

Cuối cùng, Tần Bách lại cử Tần Ngật đi.

Lần này đã chiếm được lòng cha ta.

Cha ta nghe tin, liền bảo đại ca ta dẫn Tiểu Tiểu đi giúp Tần Ngật.

C/ứu người chữa bệ/nh không thể chậm trễ.

Tần Ngật nghe theo phương pháp của đại ca ta, bảo huynh ấy viết ra cách phòng ngừa dị/ch bệ/nh, rồi sao chép nhiều bản gửi cho các quan chức ở các thành phố xung quanh kinh thành.

Trong kinh thành cũng gửi một bản cho Chính viện Thái y viện.

Sau đó, ba người họ mặc đồ bảo hộ, cưỡi ngựa đi xuyên đêm đến thành trì xa nhất kinh thành, bắt đầu kiểm tra và giúp đỡ từng nơi.

Người trong hoàng cung có Thái y viện quản lý, còn dân chúng trong kinh thành, mẹ ta đã tập hợp những người bị nhiễm bệ/nh và gửi họ đến trang trại bên ngoài thành.

Mẹ ta cũng đã cung cấp đồ bảo hộ đã chuẩn bị sẵn cho các đại phu đi giúp chữa bệ/nh và những người chăm sóc bệ/nh nhân.

May mắn là phát hiện sớm, số người mắc bệ/nh vẫn chưa nhiều, nhưng chỉ trong hai ngày, tất cả bệ/nh nhân ở kinh thành đã được đưa đi hết.

Dù cho viện trưởng của Thái Y viện đã nói rằng, theo phương th/uốc này mà chữa, thì ta đa một tháng sẽ khỏi.

Nhưng thời gian chưa đến, mọi người vẫn chưa thấy hiệu quả, tâm trạng vẫn hoang mang.

Nhiều người đổ xô đến cửa hàng của mẹ ta để m/ua túi phòng dịch.

Mẹ ta khuyên mọi người không nên h/oảng s/ợ.

Tất cả các gia đình có bệ/nh nhân dịch tễ ở kinh thành đều bị cách ly ở bên ngoài thành, những hàng xóm xung quanh mẹ ta cũng không ai được miễn phí một bộ túi phòng dịch.

Chỉ cần họ bảo vệ tốt, sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng nhiều người vẫn muốn m/ua, họ sợ nếu những người đó không có bảo vệ mà ra ngoài, thì mình lại bị nhiễm, nên nhất định phải m/ua.

Mẹ ta không thể ngăn cản, cũng không quản nữa.

Nếu có tiền muốn tiêu, bà cũng không cản.

Giá thành của một túi phòng dịch là năm lượng bạc.

Mẹ ta b/án theo giá thành.

Vì mẹ ta không tăng giá do dị/ch bệ/nh, nên những thương gia giàu có trước đó đã tích trữ lương thực nhưng giờ bị mẹ ta làm cho thất bại, thái độ của họ đối với mẹ ta cũng tốt hơn nhiều, không còn chỉ trích sau lưng nữa.

Đối với các quan chức ở kinh thành, những người có qu/an h/ệ tốt với mẹ ta, bà đều gửi một phần qua.

Mẹ ta cũng gửi một phần ta gia đình của phu nhân Đô Đốc, một trong ngũ đại gia tộc lớn.

Những người khác không từng nói x/ấu gia đình ta trong buổi tiệc Bách Hoa, mẹ ta đều b/án với giá năm lượng bạc.

Còn những người đã từng đ/âm sau lưng, thì một suất là một ngàn lượng bạc.

Thích thì m/ua không thì thôi.

Mẹ ta lập danh sách m/ua túi phòng bệ/nh, mỗi người chỉ được m/ua một phần, nếu bạn m/ua cho người khác thì bạn sẽ không còn nữa.

Muốn tiền hay muốn mạng thì xem bạn thôi.

Những người đã từng nói x/ấu gia đình ta, trong mấy ngày qua đều lần lượt đến m/ua túi phòng dịch.

Họ nhìn mẹ ta với vẻ tức gi/ận, nhưng vẫn phải nở nụ cười vì bà đưa ra giá cao gấp hàng trăm lần so với giá thị trường, khiến người khác cảm thấy rất hả dạ.

Một ngày sau, Bạch Tâm Nhu mang theo bốn ngàn lượng bạc đến.

Mẹ ta không nhận.

“Bà không giống người khác, gia đình bà mỗi người một vạn lượng.”

“Tại sao?”

“Không phải con gái bà là hoàng hậu sao? Gia đình bà cao quý hơn người khác, muốn thì lấy, không muốn thì thôi, đừng cản trở ta làm ăn.”

Bạch Tâm Nhu m/ắng mỏ rồi bỏ đi.

Ngày hôm sau, bà ta mang theo bốn vạn lượng bạc đến, cả người đều mềm nhũn, khi đưa tiền mắt bà ta đỏ hoe, như thể muốn x/é mẹ ta ra.

“Bạch Tâm Nhu , cảm giác nhà nghèo kiết x/á/c như thế nào?”

Mẹ ta cười hỏi.

Bà ta cuối cùng cũng chịu b/án lương thực của mình để m/ua túi phòng dịch, nhưng hiện tại giá lương thực không cao, bà ta chỉ b/án được hơn hai vạn lượng.

Nghe nói số tiền còn lại bà ta đi v/ay của Sở Huỳnh, nhưng Sở Huỳnh không có đủ.

Bà ta về nhà b/án hết tất cả những thứ có giá trị, bao gồm cả viên ngọc truyền đời, mới miễn cưỡng gom đủ.

Bạch Tâm Nhu nhìn thấy nụ cười của mẹ ta, lại tức đến ngất xỉu.

Danh sách chương

5 chương
27/11/2024 16:12
0
27/11/2024 16:11
0
27/11/2024 16:11
0
26/11/2024 17:59
0
27/11/2024 16:10
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận