Hoàng Hậu Và Phi Tần

Chương 5

09/09/2024 18:41

Nơi không người của đại điện, tôi với nhỏ bạn thân buồn rười rượi.

“Làm sao đây? Đêm nay tên cẩu hoàng đế sẽ dìm ch*t tao.”

Nhỏ bạn thân tôi gãi gãi đầu:

“Hay tụi mình bỏ trốn?”

Khắp nơi đều là lãnh thổ của vương quốc này.

Trốn khỏi hòa thượng, chứ sao trốn khỏi chùa.

Nhỏ bạn thân tôi nắm ch/ặt nắm tay:

“Trốn không được, thì tụi mình tham gia chung với bọn họ thôi!”

“Thôi thì bọn mình gi*t ch*t tên cẩu hoàng đế, tao làm thái hậu, mày làm thái phi!”

Cái này gọi là tham gia sao?

Đợi đã, làm sao gi*t ch*t tên cẩu hoàng đế?

Người bên cạnh bọn tôi, toàn là tay chân của cẩu hoàng đế!

Ám sát là điều không thể.

Cách duy nhất chính là, hạ đ/ộc.

Sau khi mưu tính xong, trước khi rời khỏi tôi còn gây sự, ki/ếm cớ t/át đại cung nữ Lưu Ly một bạt tai.

“Cẩu nô tài!”

“M/ù à? Đi đường không đem theo mắt xém chút là tông phải ta.”

Khiến ngươi trở thành đồ ti tiện!

Lưu Ly che mặt quỳ trên đất, không dám nổi gi/ận.

Nhỏ bạn thân tôi lẳng lặng, bí mật giơ ngón tay cái tán thưởng tôi.

Thọ yến được tổ chức hết sức ồn ào náo nhiệt.

Ăn uống, ca hát nhảy múa linh đình.

Tiệc sinh thần của quý phi xa hoa, linh đình hơn tiệc sinh thần của hoàng hậu tháng trước.

Tới rồi tới rồi, ngòi n/ổ được châm rồi.

Trong cái hậu cung này, từ hoàng đế đến phi tần ai cũng đợi tôi và hoàng hậu đấu nhau đến người sống kẻ ch*t.

Mặt hoàng hậu tối sầm, đặt chén rư/ợu xuống bàn:

“Bổn cung trước giờ không thích xa hoa phung phí, Hoàng Hà lũ lụt, hậu cung nên tiết kiệm.”

Tôi đưa tay, thưởng thức bộ móng đỏ mới tự làm:

“ Việc triều chính đã có hoàng thượng làm chủ.”

“Làm sao, hoàng hậu nương nương có ý gì, đến tổ chức tiệc thọ thần cho phi tử mà cũng không được sao?”“Hơn thế nữa, không lẽ ý nương nương là hoàng thượng chính là một tên hôn quân, không màng đến sống ch*t của bách tính à?”

Ánh mắt sắc như d/ao.

Những phi tử có tần vị thấp đều nhao nhao cúi đầu.

Sợ thần tiên đ/á/nh nhau, người phàm chịu nạn.

Lăng Vân Xuyên vẫn giả vờ hòa giải như mọi khi:

“Thôi nào, thọ yến thì nên vui vẻ chứ.”

“Đừng nhắc đến mấy chuyện không vui.”

Hoàng thượng đã lên tiếng, tôi và hoàng hậu chỉ có thể ngưng chiến, tiếp tục xem múa.

Tiếp đến là đến tiết mục của Tống Tân Nguyệt.

Khi nhạc công tấu nhạc, mặt tôi trở nên tối sầm lại.

Điệu múa này là của tộc Mông Nguyệt ở biên cương.

Theo tộc Mông Nguyệt, đây là nghi lễ long trọng dành cho những người sau khi qu/a đ/ời.

Vừa hát vừa múa, chào mừng linh h/ồn người ch*t sang thế giới khác.

Điệu múa này chính là điệu múa dùng để từ biệt người đã mất.

Tống Tân Nguyệt có ý gì đây, tôi nhớ trong bản gốc đâu có tình tiết này đâu chứ?

Tống Tân Nguyệt múa điệu múa đưa tang với vẻ mặt ai oán.

Nhất là mỗi khi nhìn hoàng đế, ánh mắt nàng ta tràn ngập bi thương, ưu sầu.

Hai người bọn họ thường xuyên chạm mắt nhau, khiến người khác cứ tưởng bọn họ là Ngưu Lang và Chức Nữ.

Nhìn nàng ta nhảy mà tôi muốn tiền đình, liền ném chén trà vào chân nàng ta.

Tiếng đàn bỗng im bặt.

Tống Tân Nguyệt tay chân luống cuống, giống như con nai con sợ hãi giữa rừng rậm.

“Tỳ thiếp ng/u dốt, không biết vì sao quý phi nương nương nổi gi/ận?”

Không cần nhìn cũng biết, tên cẩu hoàng đế đang siết ch/ặt nắm tay.

“Ngươi tinh thông ca múa, không lẽ nào lại không biết điệu múa đó của tộc Mông Nguyệt dùng trong tang lễ sao?”

“Ngươi lại đem điệu múa xui xẻo đó múa ở tiệc sinh thần của ta, là sao, coi ta là người ch*t à?”

“Người đâu, vả miệng cho ta!”

Đây chính là kế hoạch của tôi cùng nhỏ bạn thân.

Đưa Tống Tân Nguyệt lên chung sân với bọn tôi chứ, đồng thời gần như công kích những phi tần khác, khiến cho hậu cung đảo lo/ạn.

Tên cẩu hoàng đế đó xem Tống Tân Nguyệt như mạng sống, nhất định không để nàng ta bị ứ/c hi*p.

Khi thời cơ đến, hắn ta sẽ ra tay đối phó với thế gia trước.

Nhưng hiện tại quyền lực đều nằm trong tay các thế gia, lửa đang ch/áy mạnh, dầu đang sôi.

Cẩu hoàng đế tuyệt đối không thể không đ/á/nh mà thắng, hạ bệ được thế lực của các thế gia.

“Hoàng thượng, hoàng thượng c/ứu thiếp!”

“Thiếp thật sự không biết quý phi nương nương đang nói gì!”

Tôi và nhỏ bạn thân liếc nhìn nhau, đều cảm thấy Tống Tân Nguyệt có gì đó không ổn.”

Theo tình tiết trong truyện, lúc này, nàng ta vẫn nghĩ cẩu hoàng đế không thích mình.

Cho nên mỗi ngày đều than thân trách phận, sống trong đ/au khổ mong chờ hy vọng ở nơi xa xăm.

Tống Tân Nguyệt lúc trước, cho dù có bị ta nhắm vào, nàng ta cũng sẽ không cầu c/ứu hoàng đế.

Nàng ta cũng chỉ âm thầm chịu đựng, sau đó sẽ tìm cách để hoàng đế biết nỗi uẩn khuất của bản thân.

Tống Tân Nguyệt này, lẽ nào đã tái sinh sao?

Danh sách chương

5 chương
08/09/2024 18:07
0
09/09/2024 18:41
0
09/09/2024 18:41
0
08/09/2024 18:06
0
09/09/2024 18:41
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận