30
Sau khi Hứa Mai và Trương Kiến Xuân bị pháp luật trừng trị, cả hai đều nhận án t//ử h/ình vì tình tiết đặc biệt nghiêm trọng.
Khi nhìn thấy kết quả xử lý, tôi không khỏi thở dài:
"Nếu không phải năm đó Thẩm Quốc Hoa ham mê sắc đẹp, thì cũng chẳng đến nông nỗi này. Đáng tiếc Thẩm Quốc Hoa lại bệ/nh nặng sớm, tiện cho ông ta quá rồi.”
"Mà nhắc mới nhớ, tôi đã lâu không gặp ông ta."
Hướng Thanh Ninh đang rót nước, tay đột nhiên khựng lại, khiến nước tràn ra khỏi tách.
Cậu ta căng thẳng nhìn tôi:
"Cậu không định…"
Tôi cười nói: "Giờ tôi đã nghĩ thông rồi, ra tay với lão già ấy làm gì nữa? Để tiện hơn cho việc cùng ông ta vào tù sao?"
Hướng Thanh Ninh có vẻ vẫn chưa tin tôi, biểu cảm vẫn chưa buông lỏng.
Tôi nắm lấy tay cậu ta, nói: "Tôi chỉ muốn dẫn cậu đến gặp ông ta."
31
Trong phòng bệ/nh, tôi thông báo với Thẩm Quốc Hoa về bản án của Hứa Mai và Trương Kiến Xuân.
Không gặp một thời gian, tóc ông ta càng thêm bạc trắng.
Thẩm Quốc Hoa lo lắng nhìn tôi: "Tất cả là tại năm đó ta đã quá sai lầm..."
Vợ cũ của ông ta đã vào tù, Thẩm Đồ Chi lại không phải con ruột, giờ việc dưỡng lão của ông ta chỉ có thể trông cậy vào tôi.
Ông ta phải nhìn sắc mặt tôi để sống.
"Ồ, lão già không ch*t, cuối cùng ông cũng nhận ra mình là loại người như thế nào rồi nhỉ!
"Nếu không phải tại ông, mẹ tôi đã không phải ch*t!"
Lần đầu tiên thấy tôi phát cáu, Thẩm Quốc Hoa vốn đã quen với một tôi luôn nhã nhặn và ôn hòa, mặt mày biến sắc.
Hướng Thanh Ninh lo tôi mất kiểm soát, vội vàng ngăn tôi lại.
Thẩm Quốc Hoa như thấy c/ứu tinh, r/un r/ẩy chỉ về phía cậu ta: "Tiểu Hàm, đây là bạn con? Đây là lần đầu tiên con đưa người khác đến..."
"À đúng rồi." tôi giơ tay ôm lấy Hướng Thanh Ninh: "Đây là Hướng Thanh Ninh, bạn trai của tôi."
"Đúng vậy, bạn trai theo nghĩa đó đấy.
"Tôi là người đồng tính, nhà họ Thẩm coi như tuyệt tự rồi."
Thẩm Quốc Hoa nhìn chúng tôi, đôi mắt gi/ận dữ đỏ ngầu.
Ngay khi ông định lên tiếng, tôi kéo Hướng Thanh Ninh chạy ra khỏi phòng bệ/nh.
Hướng Thanh Ninh nhìn tôi, vừa bực vừa buồn cười: "Có cần phải vậy không?"
Tôi nhìn cậu ta cười: "Cần chứ, cậu nói xem có sướng không?"
Cậu ta đáp: "Sướng, bạn trai à."
Ngoài hành lang, những tia nắng len lỏi chiếu xuống, rực rỡ và ấm áp.
Phía trước còn cả một quãng đời dài.
(Hết)
Bình luận
Bình luận Facebook