Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
So với Đoạn Cận Ngôn, Đoạn Lãng quả thực còn vô lại hơn.
Tôi phát hiện ra mối tình này chỉ là trò săn mồi.
Đó là tuần thứ hai sau khi yêu nhau, Đoạn Lãng dẫn tôi gặp đám bạn thân.
Thầm thương tr/ộm nhớ hai năm, tôi đương nhiên biết trước đây anh ta chỉ thích con gái.
Sợ bị bạn bè anh ta coi thường,
Tôi không quan tâm là ý tốt hay ý x/ấu, chẳng phân biệt rư/ợu đỏ hay trắng.
Cứ có người đưa ly là tôi uống cạn không chừa giọt nào.
Đến khi say mềm không mở nổi mắt, ngã vật vào lòng Đoạn Lãng, anh ta mới lười nhác nhả lời vàng ngọc:
“Đủ rồi, không thấy người ta say muốn nằm luôn rồi sao?”
“Chà.”
Không biết ai đó sờ mặt tôi: “Gương mặt này đỉnh thật.”
Lại bóp eo tôi một cái:”Mẹ, vòng eo cũng mảnh gh/ê.”
"Nếu anh đã không thích đàn ông, vậy anh Lãng, nhường em đi."
Làn khói phà vào mặt tôi: "Tao thích đùa với loại này lắm."
Hắn đang nói cái gì thế...
Tôi mệt mỏi gối đầu lên đùi Đoạn Lãng, khói th/uốc khiến tôi ho đến chảy cả nước mắt.
"Ôi, không chịu được mùi th/uốc à?"
Gã kia đột nhiên hào hứng: "Vừa hút th/uốc vừa chơi cậu ta, chắc sẽ phê lắm? Haha..."
Bọn họ đang nói cái quái gì thế!
Tôi ý thức đã mơ hồ, vẫn chờ đợi tiếng quát của Đoạn Lãng.
Nhưng chờ mãi chẳng thấy, anh ta im lặng.
"Vậy quyết định thế nhé."
"Lão Tam, tối nay chơi chung không? Khách sạn ở dưới lầu có đủ đồ chơi, đảm bảo phê..."
"Đủ rồi!"
Đoạn Lãng đẩy gã kia ra, giọng trầm khàn: "Đừng đụng đến cậu ta."
"Không phải chứ anh Lãng?"
Gã kia cười nhạo: "Anh muốn nếm thử đàn ông, hay thương hoa tiếc ngọc rồi?"
"Đùa à? Đây là người hoa khôi trường thích, là tình địch của anh, sao còn mềm lòng với cậu ta?"
"ĐM, không hiểu tiếng người à?"
Đoạn Lãng ném bật lửa xuống bàn, giọng bực dọc:
"Đã bảo đẩy cậu ta cho anh trai tao. Đợi tao theo đuổi Tâm Vũ thành công, sẽ ki/ếm cớ đ/á hắn. Giao cho mày, mày định chơi ch*t cậu ta à? Tao không muốn dính án mạng."
"Còn về phần mềm lòng hay không"
Anh ta cười nhạt: "Nghĩ đến việc bị đàn ông tiếp cận là tao buồn nôn."
...Thảo nào.
Thảo nào mỗi lần tôi định hôn, anh ta đều né tránh với vẻ mặt khó chịu.
Tôi tưởng mình quá nóng vội.
Thì ra anh ta thực sự gh/ê t/ởm mình.
... May mà mặt tôi đang úp xuống.
Vừa cố kìm nén cơn buồn nôn, tôi vừa tự an ủi.
Đàn ông con trai khóc nước mắt giàn giụa, trông hẳn rất thảm hại.
Chương 16
Chương 23
Chương 12
Chương 13
Chương 12
Chương 17
Chương 13
Chương ngoại truyện
Bình luận
Bình luận Facebook