1.
Ta xuyên thư, quyển sách này ta chưa từng đọc qua.
Sở dĩ biết, là vì bạn thân của ta kể rằng, người đầu tiên lên sân khấu trong quyển sách này cùng tên với ta.
Bọn ta cùng tên Diêu Tư Nhiễm.
Đại boss phản diện Tiêu Nhiên đến Diêu gia tr/ộm sổ sách, bị thương, ngộ nhập khuê phòng của Diêu tiểu thư.
Tiêu Nhiên sợ bại lộ thân phận, trực tiếp đ/âm một d/ao làm Diêu tiểu thư mất mạng.
Xuyên sách đã được hơn nửa năm rồi.
Vì không muốn bước lên con đường cũ của pháo hôi, mỗi tối trước khi đi ngủ ta đều khóa ch/ặt cửa chính và cửa sổ.
Sợ Tiêu Nhiên xông vào.
Kết quả hôm nay tìm được một quyển tiểu thuyết mới thú vị, ta xem đến mê mẩn, không tự giác thức khuya hơn ngày thường một chút.
Ai mà ngờ, đúng hôm nay, đại boss phản diện Tiêu Nhiên lại tới đây?
Người ta thức đêm rụng tóc, ta thức đêm bay đầu.
Hậu quả này, quả thực ta chịu không nổi.
Sát ý trong mắt Tiêu Nhiên đã ngưng tụ thành thực chất.
D/ao găm trên tay trong đêm lạnh tản ra ánh sáng lạnh lẽo.
Ta cố gắng rụt vào góc giường: "Thiếu hiệp, có chuyện gì thì từ từ nói, quân tử động khẩu không động thủ!"
Tiêu Nhiên thưởng thức chủy thủ trong tay, chậm rãi mở miệng: "Thứ nhất, ta không phải thiếu hiệp, thứ hai, ta không phải quân tử, chuyện đã quyết định, ta cũng không định phí nhiều miệng lưỡi.”
Đúng là kẻ lãnh khốc vô tình mà.
Ta vội vàng khích lệ bản thân, trao đổi điều kiện với nhân vật phản diện.
"Đừng gi*t ta, ta rất hữu dụng, ta có thể làm nội ứng cho ngươi!"
“Ngươi tới Diêu phủ bọn ta nhất định là có việc muốn làm, ta có thể giúp ngươi hoàn thành việc đó.”
“Ta còn có thể giúp ngươi chạy thoát!”
“Ngươi chỉ cần thả cho ta một con ngựa là được, ngươi cũng không thua thiệt!”
Trong mắt Tiêu Nhiên hiện lên một tia nghiền ngẫm: "Làm sao ta có thể tin tưởng ngươi?”
Nhìn bộ dạng có chút buông lỏng của hắn, ta thề son sắt: "Ta có thể thề!"
Tiêu Nhiên khịt mũi coi thường: "Ta không tin cái trò hề đó."
Ta vỗ mạnh trán: "Mấy ngày trước cha có đặt một cái hộp ở chỗ ta, bên trong chắc là có món đồ gì đó rất quan trọng, nếu không thì ta tặng nó cho người nhé?”
Tiêu Nhiên nửa tin nửa ngờ đ/á/nh giá ta một lượt, tựa hồ như đang tự hỏi, có thể nào sổ sách ở chỗ của ta không?
“Đi lấy cho ta xem.”
Ta r/un r/ẩy đứng lên, vừa xuống giường thì đã lảo đảo, suýt chút nữa ngã sấp mặt.
Tiêu Nhiên đỡ lấy ta.
Ta ngượng ngùng mở miệng giải thích: "Chân có hơi mềm…”
Tiêu Nhiên cười nhạt một tiếng, rồi thả ta ra.
Ta lấy một chiếc hộp tinh xảo dưới đáy tủ quần áo ra.
Mở hộp, lấy quyển sách bên trong ra.
Hắn miễn cưỡng dựa vào cây cột bên giường, như thể đã lường trước được.
Ta lấy quyển sách ra, cũng không đi qua đó, mà trực tiếp ném cho hắn.
Ném chung với sách, còn có cả một nắm bột vôi.
Thừa dịp hắn còn chưa kịp phản ứng, ta vội vàng mở cửa chạy ra ngoài, vừa chạy vừa hô.
"Có tr/ộm, bắt tr/ộm!"
Ta kêu to như vậy, hắn cũng không dám ở lại.
Chờ khi đám thị vệ và gia đinh tới nơi, nơi đó đã không còn bóng dáng của hắn.
Trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy Tiêu Nhiên, ta thật lòng rất sợ.
Từ bé đến lớn, ta chưa từng gặp một nhân vật phản diện thực sự, gi*t người mà không chớp mắt.
Nhưng xuyên thư tới đây lâu như vậy, vì muốn thay đổi vận mệnh của mình, ta cũng đã tự chuẩn bị rất nhiều thứ.
Khóa cửa chính và cửa sổ chỉ là một trong số đó.
Giả vờ khúm núm, để hắn buông lỏng cảnh giác, trong lúc sơ suất, ta mới miễn cưỡng tìm được đường sống trong chỗ ch*t.
Cha nương nghe tin thì chạy tới chỗ ta: "Con gái, con không sao chứ?"
“Cha, nương, con không sao, lúc con chạy ra khỏi cửa thì người x/ấu đã đi rồi.”
Cha hỏi ta có thấy rõ bộ dáng của tên tr/ộm kia không.
Ta lắc đầu.
Nói sợ hãi quá, nên không thấy rõ.
Thực ra không phải không thấy rõ, mà là nói ra cũng vô dụng, ngược lại có thể sẽ làm hại tới cả gia đình này.
Quả thực cha ta rất lo lắng cho ta.
Đêm đó lập tức tăng cường thủ vệ tới canh giữ tiểu viện của ta.
Ta biết đạo lý mang ngọc mắc tội, sợ Tiêu Nhiên một lần không được, sẽ còn tới lần thứ hai.
Với thân phận pháo hôi Giáp, Ất, Bính, Đinh này của chúng ta, cầm sổ sách chắc chắn là một việc rất nguy hiểm.
Ta mịt mờ nhắc nhở cha, kẻ tr/ộm muốn tr/ộm sổ sách.
"Chúng ta cầm sổ sách không được an toàn cho lắm, vẫn nên nghĩ cách giao cho..."
Xong rồi, nam chính là Tam vương gia hay là Ngũ vương gia?
“Giao cho Tam vương gia hoặc Ngũ vương gia đi.”
Cha gật đầu, nói: "Con yên tâm đi, cha sẽ xử lý ổn thỏa.”
Bình luận
Bình luận Facebook