Hóa ra sự khăng khăng của tôi, trong mắt anh ấy, cũng chỉ là sự ngoan cố không lối thoát.
M/áu trong người đột nhiên lạnh buốt, tuyệt vọng siết ch/ặt mí mắt, nhưng thứ đợi tôi lại là tiếng cười không nhịn nổi.
Tôi mở mắt ngơ ngác.
"Đồ ngốc, không phải em thật sự tin rồi chứ?"
Nhìn bộ dạng ngờ nghệch của tôi, Từ Trạch cười ngả nghiêng.
"Đây là phần mềm 'Cảnh Giới Thứ Ba' công ty anh mới phát triển, ứng dụng công nghệ ChatGPT thế hệ thứ năm để mô phỏng hiện trường nạn nhân bị s/át h/ại. Phần mềm vẫn đang thử nghiệm, nhưng em xem này..."
Anh đưa màn hình sát mặt tôi: "Chỉ cần thông tin cơ bản từ pháp y cung cấp, hệ thống đã dựng lại khung cảnh y như thật."
"Anh dùng chính dữ liệu cơ thể mình để thử nghiệm."
Lúc nãy tôi hoảng lo/ạn không xem kỹ, giáp mặt màn hình mới phát hiện manh mối.
Giọng các cô gái bị hại đều phảng phất tạp âm.
Ngay cả hình ảnh Từ Trạch trong video, cũng được trích xuất từ clip tôi quay trong tiệc sinh nhật năm ngoái.
Anh cười gian: "Trên mặt còn vệt kem em bôi, ai đi gi*t người mà để nguyên kem thế này?"
Sợi dây th/ần ki/nh trong đầu tôi đ/ứt phựt. Tôi ôm ch/ặt lấy Từ Trạch như kẻ thoát ch*t, nước mắt đầm đìa.
Như ôm lấy mối tình đơn phương xa vời năm nào.
"Thôi nào, ngày vui mà khóc nhè." Anh vỗ về lau má tôi: "Lúc cầu hôn không khóc, giờ lại mếu máo."
Tôi vừa xì mũi vừa bí mật véo tai Mèo b/éo: "Xem đi xem lại!"
Mèo b/éo ủ rũ cụp đuôi.
Tôi lẩm bẩm: "Bắc Bắc, có phải mày trả th/ù vì bị đem đi triệt sản, nên mới phá đám hả?"
Mèo b/éo: ".................."
Cuối cùng, Từ Trạch nghiêm túc cảnh báo:
"Tiểu An, đây là dự án mật của cảnh sát. Chỉ cần dự đoán chính x/á/c hung thủ, công ty chúng ta sẽ nổi như cồn. Hiện tại, những kẻ nhòm ngó Cảnh Giới Thứ Ba không chỉ có đối thủ..."
Anh hạ giọng: "Mà còn cả... hung thủ."
Tôi rùng mình: "Kẻ gi*t người hàng loạt đó?"
"Ừ. Mã ng/uồn đang lưu trong biệt thự. Với Cảnh Giới Thứ Ba, danh tính thật của hắn sẽ lộ diện từ big data. Mười hai giờ đêm nay, kết quả phân tích đầu tiên sẽ được công bố."
"Để tránh sai sót, anh đã gia cố an ninh cho biệt thự, chặn tín hiệu của em. Giấu em vì sợ em lo lắng."
Tôi kinh ngạc tiếp nhận thông tin.
Anh đặt tay lên vai tôi: "Từ giờ trở đi, bắt đầu đếm ngược hai tiếng."
"Tiểu An, dù có chuyện gì xảy ra..."
Ánh mắt Từ Trạch sắc lạnh:
"Tuyệt đối đừng rời khỏi đây."
Bình luận
Bình luận Facebook