Bạn thân của tôi, Tô Uyển Như?
Chúng tôi là bạn cùng phòng đại học, thân như chị em không giấu nhau điều gì. Sao có thể...
Mẹ tôi bỗng hăng hái: "Sau khi mày bỏ trốn hôn lễ, tao đi xin lỗi Vi Tri. Đến nơi thì thấy con bé đó đang nói với Cố Vi Tri rằng mày đến với nó chỉ vì tiền, rằng mày đã có người khác bên ngoài! Tao đã quay lại hết đây này!"
Bà lập tức mở video.
Trên dãy ghế dài lễ đường, Cố Vi Tri gục người xuống trong chán nản. Tô Uyển Như vỗ về lưng hắn đầy thương xót:
"Vi Tri à, dù biết anh không muốn nghe nhưng em phải nói. Hoàn cảnh Sam Sam khó khăn, anh mãi là phao c/ứu sinh, là lối thoát của cô ấy."
"Nhưng... anh thật sự là duy nhất của cô ấy sao?"
Cố Vi Tri ngẩng lên ngơ ngác hỏi ý cô ta.
"Sam Sam từng than thở với em, áp lực khi ở bên anh quá lớn. Nhưng vì tương lai, cô ấy có thể nhẫn nhịn."
Tai tôi ù đi.
Không thể tin những lời đ/âm chọc này lại phát ra từ người bạn thân nhất của mình.
"Tự xem đi!" Mẹ tôi gi/ận dữ: "Từ nhỏ đã chỉ biết học như cái máy, chẳng nhìn ra tâm địa của người khác. Ai chẳng thấy Tô Uyển Như thích Cố Vi Tri? Nó chỉ chực chờ hai đứa rạn nứt để xen vào thôi!"
Lần đầu biết đến Cố Vi Tri
Là qua miệng Uyển Như.
Cô ấy kéo chúng tôi tham gia hội sách của anh. Cố Vi Tri cao ráo điển trai, Uyển Như quyết tâm chinh phục bằng được.
Nhưng trớ trêu thay
Cố Vi Tri lại để mắt đến tôi.
Anh hẹn tôi đọc sách, chơi cầu lông, đón đưa sau giờ học. Vì Uyển Như, tôi cắn răng từ chối.
Đó là lần đầu tiên Cố Vi Tri nổi gi/ận:
"Em xem tôi là cái gì? Món đồ chuyền tay ư? Tôi thích em, chỉ quan tâm cảm xúc của em. Em không n/ợ Tô Uyển Như thứ gì! Giờ hãy nói rõ đi! Khương Sam Sam, em có thích tôi không?"
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Tôi cắn ch/ặt môi im lặng, ánh mắt ngoan cường.
Thế mà anh bật cười: "Tôi đã biết đáp án rồi."
"Sam Sam à, đôi mắt em không biết nói dối chút nào."
Sau khi chúng tôi yêu nhau, lũ bạn cùng lớp xì xào sau lưng:
"Khương Sam Sam nghèo x/á/c nghèo xơ, có cái gì hơn Uyển Như? Chắc kỹ năng giường chiếu điêu luyện lắm..."
Tô Uyển Như t/át rát cả má kẻ nói x/ấu:
"C/âm cái mồm thúi lại! Ai dám bịa chuyện Sam Sam, đừng trách tôi!"
Cô ấy hào sảng vỗ vai tôi khi thấy tôi co ro:
"Thôi nào, đàn ông chứ mấy! Mình trông giống loại vì trai mà phản bạn không? Thiếu gì cá trong biển!"
Trước mặt Cố Vi Tri, cô ấy cũng đường hoàng:
"Anh mà dám b/ắt n/ạt Sam Sam nhà em, em cho anh ăn đ/ấm đấy!"
Lúc ấy tôi thầm thề rằng chúng tôi sẽ làm bạn cả đời.
Nhưng nếu hung thủ là Lâm Uyển Như...
Rốt cuộc cô ta định làm gì?
Bình luận
Bình luận Facebook