Khát Vọng Không Đáy

Chương 17

22/05/2025 18:10

Nhà họ Khương phá sản rồi. Cha mẹ Khương Trạm cũng bị tống vào ngục.

Tôi chẳng mấy khi gặp hai người anh của Khương Trạm, nhưng do ảnh hưởng từ thế giới song song của mình, tôi có á/c cảm sâu sắc với hai tên này.

Hôm nay. Tôi đi ngang con hẻm, thấy bóng dáng quen thuộc đứng ở cửa ngõ. Từ trong hẻm vẳng ra ti/ếng r/ên rỉ và ch/ửi rủa.

M/ê t/ín và hóng hớt vốn là bản năng con người. Tôi thừa tự tin vào khả năng tự vệ của mình, nhưng sợ đối phương có vũ khí, nên tôi rút con d/ao nhỏ nắm ch/ặt trong tay, lén lút tiến lại gần.

Không ngờ. Bóng người kia quay mặt lại - khuôn mặt giống tôi như đúc.

Tôi: "???"

Gi/ật mình, tôi theo phản xạ giơ tay lên, mũi d/ao chĩa thẳng vào hắn.

Ánh mắt hắn lấp lánh nụ cười, nhưng giọng nói lại méo mó và âm trầm: "Khương Xích, ngay cả em... cũng muốn gi*t tôi sao?"

Tôi: "???"

Lúc này tôi cảm thấy oan ức hơn cả Thị Kính: "Gi*t cái đếch á! Với cái năng lực bi/ến th/ái của cậu, tôi đi gi*t cậu thì đúng là đi/ên rồ! Tôi chỉ lại xem náo nhiệt thôi, cậu đứng đây làm gì?"

Tôi gập d/ao bỏ vào túi, đẩy hắn sang bên vì chắn tầm nhìn: "Tránh ra, cậu che mất rồi!"

Khương Trạm: "....."

Một nhóm xã hội đen đang đ/á/nh hội đồng hai người. Tiếng kêu đ/au đớn nghe quen quen, tôi hỏi: "Hai anh cậu đó hả?"

Khương Trạm liếc nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng, nhưng vẫn đáp: "Ừ. Chúng đi đ/á/nh bạc, v/ay nặng lãi không trả nổi."

Tôi ngáp dài, đ/á nhẹ vào bắp chân hắn: "Có gì đáng xem đâu. Đói bụng rồi, về nấu cơm cho tôi đi."

Vừa nói vừa nắm tay kéo hắn đi.

Về đến nhà, vừa thay xong dép ở phòng khách. Khương Trạm đã đ/è tôi lên sofa, giọng bất mãn: "Em không sợ tôi chút nào sao? Tôi đ/á/nh sập Khương thị, đẩy cha mẹ vào tù, truy sát hai người anh... tôi chính là quái vật vô tình..."

Tôi ngửa cổ lên, cắn nhẹ vào khóe môi hắn: "Hình như tôi đã kể về những gì trải qua ở thế giới song sinh rồi nhỉ?"

Khương Trạm: "Lúc em s/ay rư/ợu có đề cập..."

Tôi nhe răng cười gằn: "Nếu không phải gi*t người phạm pháp, cái tên thiếu gia giả mạo chiếm tổ kia đã bị tôi đ/ấm ch*t từ lâu rồi!"

"Nếu cậu chỉ là công tử bột được nuông chiều, tôi cũng đã h/ủy ho/ại cậu rồi."

"Cậu đoán xem... tôi lang thang dưới đáy xã hội bao lâu, học được bao nhiêu th/ủ đo/ạn dơ bẩn?"

Thấy Khương Trạm bị chặn họng, tôi hả hê vỗ má hắn: "Bé Trạm bé bỏng à, đừng xem tôi như tiểu thư ngây thơ nữa."

Khương Trạm nhìn tôi chằm chằm, bất chợt nhoẻn miệng cười.

Danh sách chương

5 chương
22/05/2025 18:10
0
22/05/2025 18:10
0
22/05/2025 18:10
0
22/05/2025 18:10
0
22/05/2025 18:10
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu