Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
"Tôi vốn tưởng chỉ là trùng hợp thôi, kết quả hôm qua chỉ trong một đêm, thủy sản nhà tôi ch*t gần hết. Số còn lại cũng chỉ còn thoi thóp. Tôi vốn tưởng có người đầu đ/ộc, nhưng kiểm tra camera giám sát thì không thấy gì."
Nói xong ông ta thở dài: "Tôi vốn là người không tin q/uỷ thần, nên lúc đại sư nói tôi có điềm x/ấu, giọng điệu không tốt, mong ngài thứ lỗi."
Ngoài mặt, tôi xua tay: "Không sao, tôi không để bụng."
Trong lòng nghĩ: "Để xem tôi không moi được một khoản lớn từ trên người ông không."
Ông ta còn muốn nói gì đó, nhưng bị tôi ngắt lời.
"Không cần nói nữa, tôi biết hết rồi."
Kết hợp những gì ông ta nói, cộng thêm quẻ tôi bói cho ông ta, tôi đã có đáp án trong lòng.
Nếu người này vốn là mệnh đại phú đại quý, trong trường hợp không bị người ta đổi mệnh, mà lại xuất hiện những chuyện không nên xảy ra trong mệnh, thì có lẽ là mồ mả tổ tiên hoặc phong thủy nhà ở có vấn đề.
Nếu là cái sau, thì đổi hướng cửa hoặc thiết kế lại nội thất là được. Nhưng nếu là mồ mả tổ tiên, thì thật không dễ giải quyết.
Nhưng tôi nhìn tướng mạo của ông ta, cung Điền Trạch không có vấn đề gì.
Tôi đã có tính toán trong đầu, mở miệng nói: "M/ộ tổ nhà ông có lẽ bị người ta đào bới rồi."
Tưởng Minh: "???"
Tôi vội vàng đổi cách nói: "Long mạch nhà ông có lẽ bị người ta đào đ/ứt rồi."
Tưởng Minh vừa nghe, biến sắc, móc điện thoại ra gọi một số: "Alo! Mẹ kiếp, mồ mả tổ tiên nhà lão tử bị người ta đào bới rồi, mau gọi người đi xem!"
Tôi tiến lên ngăn lại: "Không nhất định là toàn bộ vấn đề đều do mồ mả tổ tiên. Phải để tôi đích thân đi xem."
Tưởng Minh lập tức nói với người bên kia: "Thôi; thôi, không cần cái thằng hỗn cầu nhà mày đi xem. Để con gái tao và đại sư đích thân đi xem."
Bên kia còn muốn nói gì đó, Tưởng Minh "bộp" một tiếng cúp điện thoại, quay đầu nhìn tôi.
"Đại sư à!”
Lão già này, ngữ khí thành khẩn, cái tốc độ thay đổi sắc mặt này, tôi chỉ có thể nói một câu "ngưu bá nhất" (giỏi).
"Tôi bị thương đến xươ/ng, ít nhất phải dưỡng thương mười ngày nửa tháng. Hay là để con gái tôi, Tưởng Niên, đi xem cùng ngài nhé."
Tôi nhìn cái dáng vẻ ông ta cong mông lên, gật đầu.
Ông ta bị nứt xươ/ng c/ụt, không đứng cũng không ngồi được, chỉ có thể nằm sấp. Tôi cũng không muốn lúc đi xem m/ộ, ông ta cong mông nằm sấp trên xe lăn đi theo tôi, thật mất mặt.
Sau đó, tôi móc điện thoại ra xem lịch vạn niên.
Ngày mai thích hợp động thổ, vậy thì ngày mai đi, vừa hay ngày cũng tốt.
Tưởng Minh đồng ý, hẹn ngày mai buổi sáng gặp con gái ông ta ở cổng bệ/nh viện.
Sáng sớm hôm sau, tôi gặp Tưởng Niên ở bệ/nh viện.
Cô ta cũng là một người thẳng thắn, có lẽ là vì mới bị ngã g/ãy chân nên cô ta chống nạng đôi.
"Đại sư, nghe ba tôi nói có thằng chó nào đó đào mồ mả tổ tiên nhà lão tử à?"
Được, cái giọng điệu này quả là cha truyền con nối, không hổ là cha con.
Tôi giải thích: "Cũng không nhất định, phải xem đã."
Cô ta gật đầu: "Được thôi, vậy tôi dẫn ngài đi." Vừa nói, cô ta vừa đi về phía một chiếc ô tô.
"Đi, lái xe chở ngài."
Tôi có chút kinh ngạc: "Chân của cô?"
Cô ta hào khí vứt nạng đôi: "Chân của lão tử dùng tốt lắm."
Sau đó, tôi trơ mắt nhìn cô ta vứt nạng rồi "bịch" một tiếng ngã xuống đất, rồi lại ch/ửi bới lồm cồm bò dậy.
Tôi thở dài, nhặt chìa khóa xe bị rơi trên đất, đỡ cô ta dậy: "Thôi, để tôi lái cho."
Cô ta còn muốn gi/ật lấy chìa khóa, tôi đã mở cửa xe ngồi vào ghế lái rồi. Cô ta hết cách, đành hỏi tôi:
"Ngài muốn đi m/ộ của ai?"
"M/ộ của ông nội cô."
Theo địa chỉ cô ta cung cấp, tôi theo định vị rẽ vào một khu rừng núi.
Tuy đất ở trong núi, nhưng địa thế bằng phẳng, bốn phía là núi bao quanh, nhưng ngọn núi phía Bắc cao hơn các ngọn núi khác, là một kiểu âm trạch điển hình "tứ diện triều bái", nếu chọn m/ộ tổ ở đây, thì rất vượng con cháu, hơn nữa, xung quanh m/ộ không có dấu vết bị động thổ.
Nhưng tướng mạo của Tưởng Minh, lại không phải như vậy.
Chẳng lẽ còn có nguyên nhân nào khác?
Tôi đi vài bước quanh m/ộ, mấy đóa hoa yêu diễm thu hút sự chú ý của tôi.
Hoa toàn thân màu đỏ, chỉ thấy hoa không thấy lá. Là hoa bỉ ngạn trong truyền thuyết, nở trên bờ sông Tam Đồ ở địa ngục.
Loại hoa này trong đời thực cũng có, tên khoa học là Lycoris radiata, nhưng quan trọng là bây giờ không phải mùa hoa bỉ ngạn nở!
Tôi khom lưng, sờ vào đất bên cạnh m/ộ, chỉ cảm thấy từng tia lạnh lẽo theo ngón tay xâm nhập vào cơ thể tôi.
Sau đó nhìn tên người già trên bia m/ộ, móc ra ba đồng tiền Càn Long Thông Bảo, trực tiếp khởi quẻ, ba mặt đều âm, đại hung.
Nhưng phong thủy ở đây, không phải là nơi dưỡng thi. Sao lại như vậy?
Tiêu rồi, trong lòng tôi có một dự cảm không tốt. Cái m/ộ này có lẽ đã bị người ta động tay động chân, bên trong cái x/á/c này, sợ là sắp cương thi rồi.
Chương 7
Chương 15
Chương 47
Chương 21
Chương 18
Chương 11
Chương 7
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook