Tôi nói: “Tôi ở nhân gian đi công tác nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy loại quái vật ng/u ngốc như anh lao tới ăn vạ đấy, sao có thể không chủ động được?”
Khuôn mặt của thiếu niên đông cứng lại.
Tôi lại nói: “Thời nay th/ủ đo/ạn của hồ ly thâm sâu đến vậy sao? Nếu tôi là người phàm thì chẳng phải đã bị anh lừa hút hết tinh khí rồi à? Nhóc con, à không, nhóc hồ ly.”
Vừa nói, tôi vừa xoay nhẹ ngón tay để bắt chú, tôi thổi nhẹ vào mặt anh, thiếu niên lập tức trở nên căng thẳng, ngón tay của anh khẽ điểm một cái rồi lập tức dựng lên một kết giới màu xanh nhạt trước mặt tôi.
Tôi nhìn anh rồi cười nhạt: “Phản ứng khá nhanh đấy… Nhưng anh nghĩ mình ở trong kết giới là an toàn à?”
Tôi mỉm cười liếc nhìn anh một cái, tôi nhanh gọn cởi giày cao gót ra rồi đ/á/nh mạnh vào gáy anh, thiếu niên ôm cổ đ/au đớn, kết giới trước mặt anh cũng tan biến.
Một lá bùa màu vàng xuyên qua cơ thể anh, thiếu niên định chạy trốn lập tức hiện nguyên hình.
Hóa ra là con cá trắm cỏ đang quẫy đạp trong lòng bàn tay tôi.
Hóa ra đó lại là một con cá trắm cỏ.
Yêu quái cá trắm cỏ cũng có thể trông giống hồ ly tinh sao, chẳng lẽ bây giờ yêu giới muốn hóa hình cũng đã phải cạnh tranh khốc liệt đến thế sao?
Cá trắm cỏ dùng ánh mắt vô h/ồn như cá ch*t để lên án tôi.
Tôi dùng hai ngón tay xách đuôi nó rồi vô tội nói: “Tôi có nói là không được dùng cách tấn công vật lý đâu.”
Bình luận
Bình luận Facebook