Cùng với việc linh hồ/n dần dần thoát khỏi thế giới hiện thực, tình cảm của tôi dành cho Thẩm Nguyệt Bạch cũng đang biến mất.
Tôi của hiện tại vẫn luôn không thể hiểu nổi.
Chỉ bởi vì thời thơ ấu cô ta cho tôi hai viên kẹo, lau giúp tôi hai giọt nước mắt.
Tại sao tôi lại c/ầu x/in tình yêu của cô ta cả một đời, còn làm hại nhiều người vô tội như vậy?
Không hiểu, không tôn trọng.
Phương Hoài trong sách đúng là một tên ng/ốc.
Nhưng nếu bọn họ đều muốn có Thẩm Nguyệt Bạch, tôi nhường cho là được rồi.
Kiếp này tôi sẽ không tra/nh gi/ành nữa.
Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không b/áo th/ù.
Tôi và Cố Thời Diễn, là k/ẻ th/ù trời sinh, không đội trời chung.
Cho dù không còn là đối thủ trên tình trường, chúng tôi vẫn là đối thủ cạnh tranh trên thương trường, là những người nắm quyền đầy tr/anh c/ãi của hai đầu Nam- Bắc Giang Thành.
Tôi và anh ta sẽ gh/ét bỏ nhau suốt đời.
Chỉ đến ch*t mới thôi, không ch*t thì không ngừng.
Vì vậy, thời điểm xuyên không, tôi chọn lúc Cố Thời Diễn mười tuổi.
Đó là lần đầu tiên anh ta gặp Thẩm Nguyệt Bạch.
Bình luận
Bình luận Facebook