29
Tôi Tân muốn lý thế nào.
Anh cười.
"Cho chó ăn."
Tôi tưởng đùa, ngờ thật.
Phía sau nuôi rất nhiều chó dữ. Chúng vô hung hãn, chỉ thích ăn thịt.
Trần Tân lệnh trói chân Tầm, vào căn nuôi chó đó.
Điều là…
Lũ chó dữ đã được thay đổi, nhận chủ, hơn nữa đã bỏ đói năm ngày. Con nào nấy ánh mắt đều lóe ánh sáng xanh.
Trước khi vào, cuối gương mặt cũng thay đổi.
Đôi mắt vốn nhạt, đây xuất hiện tia sợ hãi.
Tôi nghĩ sẽ c/ầu x/in.
Nhưng làm vậy.
Sau thở sâu, lấy vẻ bình tĩnh, lặng tôi.
"Chu Ninh."
Anh nói: "Cả đời này ít tội lỗi, cũng sớm đoán được mình sẽ kết cục như hôm nay."
"Trước đây em."
"Tôi thực từng động lòng với em. nếu bây sú/ng, vẫn sẽ ngần gi*t ch*t em."
Anh rất thành thật.
Đúng với phong cách ta.
Tôi cong môi, cũng buồn lại.
Khi vào trong, vẫn đầu tôi, nữa đó:
"Chu Ninh, em thực chưa từng động lòng với tôi, chỉ khoảnh khắc?"
Tôi khoác Tân, lùng ta: "Chưa từng."
"Dù chỉ khoảnh khắc cũng không."
Đôi mắt nhạt với mọi trên đời, cuối khoảnh khắc này, cũng hoàn trở nên tối.
Giây tiếp theo, ném vào căn nuôi chó…
Ngay tức, bên vang những tiếng kêu thiết, đớn.
Là tiếng Tầm.
Tiếng chó sủa dữ dội đi/ếc tai.
Tôi ngoài cửa, thậm còn thể ngửi thấy mùi m/áu nồng nặc bên trong.
Một lúc sau.
Âm thanh bên dần lắng xuống, Tân dập điếu th/uốc, nhàn nhạt nói: "Đi đi, mở cửa xem."
Có người trang đủ bước vào, khiêng ngoài.
Anh nhắm nghiền mắt, thân bết m/áu, gần như còn mảnh da thịt nào nguyên vẹn.
Rất thảm.
Nhưng cũng đáng đời.
Trần Tân rít th/uốc, cười: "Giang ném vào cho chó ăn, kết chính những chó mình nuôi cắn ch*t, may bỏ mạng."
"Mọi người nhớ hết rồi chứ?"
Những người xung quanh loạt đáp nhớ rồi.
Cả cũng vậy.
30
Trần Tân ngồi vào trí Tầm.
Ngọn lửa đầu tiên nhóm khi quyền chính muốn đ/ốt ch/áy phòng Phật Tầm.
Tôi đã ngăn lại.
“Chúng làm nghề này, thể thần tốt nhất đừng bất kính.”
"Để lý này. Nếu đ/ốt tượng e rằng sẽ mang vận rủi."
Trần Tân mấy hứng thú với những như vậy, phất tay, giao việc lý tượng Phật cho tôi.
So với Tầm, Tân dễ đối phó hơn nhiều.
Dĩ nhiên, cũng hoàn tưởng tôi. Mặc được phép lý tượng người giám sát sát sao.
Trong phòng Phật.
Tôi cầm khăn lụa, thận lau chùi tượng Phật.
Những ngày tháng bên cạnh Tầm, như bản sao ta, ngày Phật.
Nhưng, khác với ta…
Giang d/ục lòng tham chính mình.
Còn tôi, chính tâm can mình.
Chỉ khi quỳ trước lặp đi lặp tâm lời cầu nguyện về ý ban đầu mình, mới thể bảo đảm rằng bản thân tẩy n/ão, hóa.
Tôi phải giữ cho mình tỉnh táo.
Khả thao túng tâm lý thực rất đ/áng s/ợ.
Rất ít người thể vượt được.
Thành cũng ít động, vô vật lộn giữa ranh giới ch*t, khi phòng tuyến tâm lý hoàn sụp khi ép buộc gánh chịu d/ục v/ọng và lòng tham mình.
Tẩy n/ão điều khủng khiếp.
Những ai chưa từng trải qua, sẽ thể được giằng bên trong.
Gần năm đấu tranh, hàng trăm ngày chịu đựng nh/ục nh/ã và tr/a t/ấn.
Cả đại điện thần ai c/ứu giúp tôi.
Nhưng…
Tôi thể tự c/ứu lấy chính mình
Bình luận
Bình luận Facebook