SAU KHI PHÂN HÓA THÀNH OMEGA TÔI ĐÃ HE VỚI TRÚC MÃ

Chương 2

30/10/2025 16:35

3.

“Hôm đó tôi chỉ nói đùa thôi, cậu có cần làm quá lên thế không?” Trên đường đến bệ/nh viện kiểm tra phân hóa lần hai vào thứ Bảy, Tề Tu vẫn trưng ra cái mặt đẹp khó ở. “Sao đây, anh đây cho cậu sướng, cậu không vui à…?” Lời còn chưa dứt, tôi đã nhận được một ánh mắt sắc lẹm từ Tề Tu.

Vốn định chọc ghẹo thêm vài câu nữa, nhưng lại bỗng nhiên nhớ đến chóp tai đỏ bừng của Tề Tu hôm đó, cuối cùng tôi ngượng ngùng mà ngậm miệng lại.

Quy trình kiểm tra phân hóa cũng khá đơn giản, rút một ống m/áu, chụp một tấm X-quang, y tá liền đuổi chúng tôi ra ngoài, miệng thì vẫn bận rộn gọi, “Người tiếp theo——!”

Kết quả kiểm tra sẽ được gửi qua email vào ngày hôm sau.

Ngày hôm sau, tôi vừa ngủ dậy thì tin nhắn trong nhóm lớp đã n/ổ tung. Mở ra xem, tôi mới phát hiện ra là kết quả phân hóa đã có rồi.

Tôi thích thú lật xem lại lịch sử trò chuyện.

Lớp chúng tôi lại có đến ba Alpha nữ, trong đó một người còn là cô bé nhỏ nhắn đáng yêu phụ trách môn Âm nhạc!

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Thằng Lâm Ngạo Kiệt suốt năm đội sổ mà cũng phân hóa thành Alpha ư? Thôi, dù sao thì nó cũng cao lớn vạm vỡ.

Anh bạn Lý Văn Mạc, người phụ trách môn Ngữ Văn, lại phân hóa thành Omega nam, Alpha và Omega không thể tiếp xúc gần gũi, sau này tôi phải giữ khoảng cách với cậu ta thôi.

Cho đến khi lật xem hết tất cả tin nhắn trò chuyện, tôi mới mở email ra xem báo cáo kiểm tra của mình. Nói thật, tôi chẳng thấy có gì hay để xem, vì kết quả quá rõ ràng rồi…

Tôi nhìn thấy vài dòng chữ lớn ở đầu báo cáo: Sở Yến.

Giới tính sơ cấp: Nam.

Giới tính thứ cấp: Omega.

Trong phút chốc, tôi chỉ cảm thấy trời đất quay cuồ/ng.

4.

Tôi không thể tin đây là sự thật.

Nhóm lớp vẫn trò chuyện sôi nổi, mọi người hỏi thăm giới tính phụ của nhau, nhưng không ai nhắc tên tôi, vì mọi người đều mặc định tôi sẽ phân hóa thành Alpha.

Nhưng sao lại là Omega chứ?

Mồ hôi lạnh của tôi lâm thâm tuôn ra. Đây là cái trò đùa thế kỷ gì vậy!

Tôi khó tin lướt xuống xem báo cáo, bên trong còn có cả hình ảnh siêu âm ổ bụng của tôi, bên cạnh là một dòng chữ nhỏ màu đen: Sau khi kiểm tra, khoang sinh sản của người được kiểm tra phát triển hoàn chỉnh…

Tôi lập tức thoát khỏi giao diện báo cáo, nhanh chóng xóa cái bản báo cáo nóng bỏng tay này đi.

Ngồi bất động cả buổi sáng, tôi vẫn không nghĩ ra cách giải quyết. Tôi tự an ủi mình, giới tính phụ là Omega thì sao, tôi chỉ cần tiếp tục sống là chính mình là được.

Nhưng tôi thật sự không thể mở miệng ra nói với người khác rằng tôi, học bá Nhất Trung, Sở Yến với vô số người hâm m/ộ, là một Omega!

Đúng lúc này, Tề Tu sống ở nhà bên cạnh tôi đến gõ cửa. Cậu ấy mang theo vài đĩa đồ xào màu sắc hấp dẫn đi vào.

À, ba mẹ tôi thường xuyên đi công tác, khi tôi ở nhà vào cuối tuần, Tề Tu luôn là người phụ trách chuyện ăn uống của tôi.

Cậu ấy nấu ăn thực sự rất giỏi, tôi ăn mà không ngậm được miệng. Từ khi cậu ấy bắt đầu cho tôi ăn, tôi thậm chí còn chẳng thèm đồ ăn ngoài mà tôi thường gọi nữa.

Tề Tu ăn uống không giống tôi, cậu ấy ăn rất tao nhã, nhưng hôm nay lại liên tục nhìn về phía tôi.

“Sở Yến, kết quả phân hóa của cậu có chưa?”

Tề Tu đột ngột lên tiếng, khiến tôi suýt nữa thì phun hết cơm ra ngoài.

Tôi gần như theo bản năng nói dối: “À, có rồi á? Tôi đương nhiên là Alpha rồi.”

Tôi không kìm được l.i.ế.m môi, vì nói dối, trái tim tôi đ/ập thình thịch.

“Ồ, tôi cũng thế.”

May mắn là Tề Tu không nói gì thêm, chỉ cúi mắt xuống, hàng mi dài che đi ánh mắt, tôi không thể nhìn rõ được.

Ngay khi tôi chuẩn bị thả lỏng thì cậu ấy đột nhiên đặt đũa xuống: “Sở Yến, cậu có ngửi thấy mùi thơm gì không?”

Cậu ấy chỉ vào tôi, ánh mắt nhìn thẳng vào tôi: “Hình như là từ người cậu tỏa ra?”

5.

Trong không khí dường như chỉ còn lại tiếng tim đ/ập lớn của tôi.

Mùi thơm?

Mùi thơm gì?

Chẳng lẽ là… pheromone?

Tôi sắp phân hóa rồi sao?!

N/ão bộ tôi ngừng hoạt động. Tôi muốn nói gì đó, nhưng miệng mở ra khép lại vài lần vẫn không thốt nên lời. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Tề Tu đứng dậy đi về phía tôi.

Cậu ấy cúi đầu, hít hà ở cổ tôi. Dòng không khí nhỏ xíu lướt qua cổ tôi, khiến vùng cơ đó gần như căng cứng ngay lập tức.

Chuông báo động trong đầu tôi vang lên đinh tai nhức óc. Tôi gần như muốn nhảy phắt ra xa ngay lập tức!

“Ồ, thì ra là mùi nước giặt.” Tề Tu nhấc cổ áo rộng của tôi, đưa mặt vào: “Cậu đổi nước giặt rồi à, cái này thơm thật đấy.”

“Cậu bị đi/ên à?” Suýt nữa thì sợ c.h.ế.t mất!

Tôi dùng khuỷu tay đẩy người đang cười khúc khích bên tai tôi ra, tay kia ôm lấy vành tai trái đang nóng bừng của mình đứng dậy.

Ch*t ti/ệt! Tề Tu! Tôi không thèm để ý đến cậu nữa! Tôi hét lên trong lòng. Nhưng lý trí dần dần quay trở lại. Phản ứng của tôi quá bất thường.

Sở Yến, bình tĩnh, bình tĩnh! Tôi cố sức giữ vẻ mặt, cười như không cười nói: “Hehe, thơm lắm phải không? Hôm nào tôi tặng cậu hai thùng, đổ đầy bồn tắm mà ngâm mình, đảm bảo cậu sẽ ngửi đã đời luôn!” Cho cậu thơm, cho cậu thơm này. Thơm c.h.ế.t cậu luôn!

Tề Tu nhìn tôi cười không ngừng.

Tề Tu đẹp trai, từ nhỏ đã đẹp hơn cả con gái. Trước đây tôi luôn thích nhìn cậu ấy cười. Nhưng hôm nay, sự chú ý của tôi gần như hoàn toàn tập trung vào bàn tay đang đặt trên vai tôi. Nhiệt độ cơ thể dường như có thể xuyên qua lớp áo phông mỏng manh của mùa Hè.

Cứ thế này thì không được. Tôi nghĩ. Tôi phải giữ khoảng cách với Tề Tu.

Danh sách chương

2 chương
30/10/2025 16:35
0
30/10/2025 16:35
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị
Bình luận
Báo chương xấu