Dù th/ủ đo/ạn thả thính rẻ tiền đã bị vạch trần.
Thiếu niên trước mặt tôi vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Có lẽ chính khuôn mặt đẹp trai đó đã mang lại cho anh sự tự tin.
Thiếu niên nói: “Chị ơi, chị có thể tiện tay đỡ tôi chút không?”
Tôi hứng thú đưa tay ra kéo anh dậy, anh muốn buông ra nhưng tôi đã giữ ch/ặt anh lại.
Thiếu niên ngượng ngùng đỏ mặt nói: “Chị ơi, đã đến lúc nên buông tay rồi.”
Tôi và anh duy trì vẻ bề ngoài hòa nhã với nhau.
Nhưng bàn tay của tôi âm thầm siết ch/ặt hơn: "Buông ra thì anh sẽ chạy mất đấy."
Thiếu niên nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn mỉm cười nói: “Chị chủ động quá nhỉ.”
Tôi nói: "Anh quá khen rồi."
Tôi và anh cứ thế nắm tay nhau, chúng tôi nhìn nhau khoảng năm phút.
Cuối cùng anh không nhịn được mà thốt lên: "Bà chị này có buông ra không thì bảo!"
Bình luận
Bình luận Facebook