Bộ dáng của Lam Ngọc rất nghiêm túc, sống lưng thẳng tắp, có vẻ hơi căng thẳng. Cậu đẹp như búp bê vậy, còn ngoan ngoãn dịu dàng, là đoá hoa trắng được các học sinh khác ngưỡng m/ộ. Mặc dù được nam thần của trường tỏ tình cũng khá vẻ vang, nhưng tôi không định đồng ý.
Thứ nhất, cậu ta không xứng với tôi, nên thành đôi với người tốt hơn đi. Thứ hai, mặc dù chưa bao giờ có bạn gái nhưng tôi cũng không nghĩ đến việc sẽ yêu đương với đàn ông. Thứ ba, không hợp là không hợp, yêu cậu ta để tôi bị soi mói nhiều hơn à?
Mặc dù tôi đã đưa ra đầy đủ lí do để không đồng ý lời tỏ tình, nhưng Lam Ngọc vẫn không chịu từ bỏ. Cậu dúi lá thứ vào tay tôi, bắt tôi cầm cho bằng được.
"Mấy lí do trên em đều có cách, em rất thích anh, không phải anh thì không được. Nên hãy làm bạn trai em nha?"
Cậu đáng thương nhìn tôi nài nỉ, nước mắt cũng trào ra, yếu đuối mỏng manh. Bất kì ai nhìn thế này cũng mủi lòng, trừ tôi. Hết cách, tôi dứt khoát làm tròn vai đầu gấu tồi tệ của mình, x/é rá/ch lá thư, kh/inh miệt nhìn cậu ra rồi quay người rời đi.
Nếu còn nhì nhèo là ăn đò/n.
Giọng Lam Ngọc vang lên ở đằng sau, mặc dù vẫn tông giọng ngọt ngào ấy nhưng nghe ra có phần u ám:
"Em sẽ không từ bỏ đâu. Bằng mọi cách anh phải là bạn trai em."
Tôi chợt thấy sống lưng lạnh toát, quay đầu nhìn lại Lam Ngọc vẫn là dáng vẻ chịu tổn thương đ/au lòng kia. Mặc dù cảm giác có hơi sợ, nhưng tôi vẫn cứng rắn bước thẳng xuống dưới chứ không thay đổi quyết định.
Đôi mắt của thiên thần hơi tối đi, nhìn chằm chằm bóng lưng tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook