Nhà Chu Dĩnh có lượng lớn q/uỷ âm tụ tập như vậy, nhất định sẽ có sóng âm, bây giờ buộc phải tìm được sóng âm này, tiêu hủy nó, mới có thể làm tiêu hao thực lực của q/uỷ thi.
"Mọi người xem, đây chính là mẹ và bà nội tôi, vì đề phòng có người nói tôi gian dối, thì tôi xin đính chính trước lúc này tôi chưa từng nói cho họ biết đã xảy ra chuyện gì, bây giờ chúng ta xem phản ứng của họ đối với chu sa nào."
Tôi tranh thủ liếc màn hình, q/uỷ âm chật ních trong nhà đã không thấy đâu nữa, mà thay vào đó là ánh mắt đ/áng s/ợ hơn của mẹ và bà nội Chu Dĩnh, còn có q/uỷ khí dày đặc bên cạnh.
Tôi nhìn thời gian, còn nửa tiếng nữa là đến giờ tý.
"Không có ý gì khác đâu, sao tôi lại cảm thấy bà nội của chủ live hơi kỳ quái ấy nhỉ? Nhìn mà trong lòng h/oảng s/ợ."
"Lầu trên không biết nói chuyện thì có thể không nói, đừng công kích cá nhân."
"Có người trong nghề ra giải thích chút không?"
"Tôi là đệ tử thứ 32 của Mao Sơn, bố cục của căn nhà này thật sự có vấn đề, trông rất giống... đất nuôi x/á/c."
Trong thời gian mọi người bình luận, Chu Dĩnh đã đi đến bên cạnh bà nội cô ta.
Cô ta khoác tay bà, cười vô cùng ngọt ngào: "Bà nội, muộn thế này bà vẫn chưa đi ngủ à?"
Bà nội cô ta âm trầm quay lại, nở một nụ cười cứng ngắc.
"Mẹ ơi! Ánh đèn này, nụ cười này, dọa tôi sợ khiếp!"
"Thần chăn bảo vệ tôi."
"Chắc chắn là ánh đèn có vấn đề, mọi người phải tin tưởng vào khoa học."
Chu Dĩnh đã dấu một ít chu sa ở đầu ngón tay, nhẹ nhàng rắc lên cánh tay bà nội mình.
Mọi người đều nín thở chăm chú đợi chờ cảnh tiếp theo.
"A!"
Bà già đột nhiên kêu lớn một tiếng khiến mọi người gi/ật b/ắn mình, Chu Dĩnh cũng ngây người ngay tại chỗ.
"Bà nội đang nấu canh, quên chưa tắt bếp rồi."
Nói rồi bà ta vội vội vàng vàng đi về phía phòng bếp.
"Dọa tôi sợ ch*t khiếp, tôi còn tưởng rằng bà ấy sắp biến dị cơ."
"Ha ha ha ha cười ngất, chính chủ live cũng bị dọa gi/ật b/ắn mình. Vì lời của một đứa trẻ 8 tuổi mà đi đùa bà nội mình, thật không biết vứt n/ão đi đâu nữa."
"Đúng vậy, nếu nói kỳ lạ, thì không phải cô bé kia càng đáng nghi hơn sao? Sắp 12 giờ đêm vẫn còn loanh quanh ở tiểu khu nhà người khác, bố mẹ cô bé không quản à?"
"Khoảng thời gian trước có tin tức nói mấy bệ/nh nhân ở bệ/nh viện t/âm th/ần của thành phố bên cạnh đã chạy trốn ra ngoài, không lẽ cô bé này..."
"Không nói nữa, tôi báo cảnh sát rồi."
"Đợi đã! Mọi người nhìn kìa!"
Trong phòng bếp, bà nội Chu Dĩnh đang bận rộn khuấy đảo đồ trong nồi, mà trên tay bà ta dần dần xuất hiện từng bọc nước, bọc nước vỡ ra nhưng lại chẳng thấy m/áu đâu, bà ta cũng không cảm thấy đ/au đớn.
"Không phải đấy chứ, thật hay giả vậy? Không phải là kịch bản do chủ live và cô bé kia sắp đặt đó chứ?"
Mặt Chu Dĩnh dần tái nhợt, ánh mắt chứa đầy sợ hãi: "Tôi với đứa l/ừa đ/ảo mới quen nhau hôm nay trên xe bus thôi, không hề có kịch bản."
"Phải! Tôi nhớ ra rồi, hôm nay cô bé kia làm hỏng vòng tay của chủ live có nói trong vòng tay của cô có nuôi q/uỷ."
"Mọi người mau xem, trong tay cô gái nối mạng là gì thế?"
Bình luận
Bình luận Facebook