Vương Trường Quý hét lên: "Bà Ba, c/ứu mạng. Mẹ tôi đi..ên rồi!" Dân làng đến giúp đỡ lập tức xông lên tóm lấy bà cụ.
"Thím Vương, bình tĩnh, đó là con trai của thím."
Tuy nhiên, nghe thấy một giọng nói không phải của bà lão ấy mà là một giọng nam trầm và khàn.
"Vương Trường Quý! Đồ s..úc si..nh nhà mày này, tao sẽ bóp ch*t mày."
Mọi người đều sửng sốt: “Là giọng của chú Vương.”
"Thím Vương bị h..ồn của chú Vương nhập vào rồi."
Ánh mắt bà nội đột nhiên trở nên sắc bén, bà nắm lấy cổ tay bà Vương, lấy ra một đôi đũa gỗ gụ như bị sét đ..á..nh rồi kẹp ch..ặt ngón tay của bà ấy.
Bà cụ đang bóp Vương Trường Quý đột nhiên buông ra, đ..au đến toát mồ hôi, nhưng lại không hài lòng.
"Bà thả tôi ra, thả tôi ra."
"Bà già ch*t ti..ệt!"
"Hãy để tôi bóp ch*t đồ s..úc si..nh này."
Bà nội hừ lạnh: “Ch*t rồi sao còn dám hoành hành như vậy?”
Những bí mật của nhà họ Vương không đủ để người ngoài biết.
Bà nội dặn dò: “Vương Trường Quý ở lại, những người khác đều ra ngoài.”
Có người nhận ra bà.
"Là bà Ba."
"Bà Ba đến rồi, nhất định sẽ có biện pháp."
"Nào, nhanh lên, mau đi ra, đừng ảnh hưởng đến bà Ba bắt m..a."
Sau đó tất cả đều chạy đi buôn chuyện.
"Không được, không được rồi, Vương gia bị q..uỷ ám, chú Vương thúc đã nhập vào người thím Vương, muốn bóp ch*t Vương Trường Quý."
Vương Trường Quý muốn bỏ chạy: "Này! Đừng nói bậy."
Nhưng tôi nghe thấy bà tôi hét lên: "Giữ bà ta lại."
Vương Trường Quý có chút sợ hãi, nhưng không dám trái lời bà nội, liền tiến lên giữ mẹ mình xuống.
Bà nội vừa nhéo ngón tay của thím Vương, vừa ép xuống.
"Ông có ra ngoài hay không?"
"Vợ ông thần trí không minh mẫn, cơ thể suy nhược, ông nhập vào người bà ấy, là muốn h..ại ch*t bà ấy phải không?"
Thím Vương gầm lên, vẻ mặt méo mó, mơ hồ nhìn thấy bóng dáng một ông già lơ lửng trên người mình.
"Bà Ba, bà đừng quan tâm, đây là việc nhà của nhà chúng tôi."
"Hôm nay, dù nói thế nào, tôi cũng sẽ đưa thằng tiểu s..úc si..nh này đi."
Bà nội lạnh lùng nói: "Tiểu s..úc si..nh? Ta cảm thấy ông chính là lão s..úc si..nh già."
"Có tin lão bà này thu phục ông, ngâm rư..ợu cho cháu ta không."
Nói xong, dùng đôi đũa trong tay véo thật mạnh các ngón tay của thím Vương cho đến khi chúng chuyển sang màu tím và đen.
Chú Vương rơi khỏi người bà ấy.
Linh h..ồn của chú Vương vừa rời khỏi cơ thể, thím Vương lập tức ngã xuống, rơi vào vòng tay của Vương Trường Quý.
Bà nội đi bắt h..ồn chú Vương.
"Lão già bi..ến th..ái này, lo..ạn luân lí làm người, làm ô uế huyết thống của mình, hôm nay bà lão này sẽ thay trời hành đạo"
Đúng lúc đem ông ta luyện thành q..uỷ đan.
Tôi chỉ vào chiếc qu..an t..ài màu đỏ nơi Vương Phương Phương, cô gái nhà họ Vương đang nằm: “Bà nội…”
Bà nội quay đầu nhìn lại.
Cô gái nhà họ Vương trong qu..an t..ài đột nhiên đứng thẳng dậy.
"Thả ông nội ra."
Vương Phương Phương quả nhiên là làm giả th* th..ể.
Vương Phương Phương này ch*t trước. Hôm nay là ngày thứ bảy, âm khí, tà khí cực kỳ mạnh mẽ.
Tóc đầy nước, tí ta tí tách dính vào khuôn mặt tái nhợt, đặc biệt khiến người ta nổi da gà.
Khi Vương Trường Quý nhìn thấy Vương Phương Phương, ông ta sợ đến mức gần như tắt thở.
"Phương... Phương Phương, con đừng dọa cha."
"Phương Phương, cha sai rồi, hãy buông tha cho cha đi..."
"Kiếp sau, cha sẽ làm thân trâu ngựa cho con..."
Mặc dù chú Vương bị bà nội bắt giữ nhưng khi nhìn thấy Vương Trường Quý, lại vô cùng phẫn nộ.
"Đồ s..úc si..nh nhà mày. S..úc si..nh, tao bóp ch*t mày."
Chuyện cho đến bây giờ, còn có gì vẫn chưa hiểu.
Chúng tôi đều bị Vương Trường Quý l..ừa gạt.
Bà nội nghiêm mặt nói: “Vương Trường Quý, đến bây giờ anh vẫn chưa nói ra sự thật à?”
"Nói cho tôi biết, cha và con gái của anh đã ch*t như thế nào?"
"Nếu anh không nói cho tôi biết, bà lão này sẽ không quan tâm đến chuyện nhà anh nữa."
Bình luận
Bình luận Facebook