Điều cấm kỵ khi sống một mình

Chương 3

28/12/2024 16:28

Bạn có thể làm gì được một người th/ần ki/nh kia chứ? Thôi bỏ đi.

Tôi đạp xe tìm đến bà cụ kia.

Bà đang ngồi ăn bánh bao trên tảng đ/á bên đường. Gió lạnh rét nhưng bà vẫn rất ung dung tự tại.

Bà bới túi hàng của tôi lên nhìn vài lần rồi trả tôi 5 tệ.

Tôi nổi nóng, đúng là gian thương mà. Tôi nói: “Bà nhìn đi, nhìn lại đi, chỉ với cái áo khoác này, với chất lượng như này mà bà không thể trả tôi nổi 1 tệ ư?”

Không ngờ bà cụ này lại cậy già lên mặt, bà nhắm mắt, đầu lắc qua lắc lại rồi lẩm bẩm: “Ức hiếp bà già này à, không chừa cho tôi đường ki/ếm cơm à, 5 tệ đã không ít rồi…”

Tôi thầm nói là ai không cho ai đường ki/ếm cơm chứ, bà còn có bánh bao để ăn, tôi thậm chí còn không ăn nổi bánh bao nữa là.

Hết cách rồi, tôi vẫn đành chịu khuất phục, vì tôi đói.

Cầm 5 tệ của bà, tôi quay đầu m/ua hai cái bánh nướng đường. Nghe nói hôm nay là đêm Giáng sinh nên tôi cũng theo tình hình, tiện tay m/ua thêm một quả táo.

Được rồi, vậy là rất xa xỉ rồi. Lên đường về nhà thôi.

Lúc về đến nhà thì gió đã ngừng, trời cũng tối.

Tôi muốn nấu một ấm nước uống, nếu không có nước thì tôi nuốt không trôi cái bánh nướng đường này.

Mẹ nó, cúp nước rồi.

Tôi cầm ấm nước lên đẩy cửa ra ngoài, tôi phải tìm ai đó xin chút nước mới được.

Tôi đã nghèo túng đến dường này, thể diện cũng không còn, nếu không phải bất đắc dĩ thì tôi thật sự không muốn tiếp xúc với người sống.

Tôi xuống tầng 3, lắng nghe kỹ thì phát hiện hình như hộ phía đông có người, bên trong còn rất sôi nổi, giống như một đám người đang tổ chức party gì đó.

Tôi lấy can đảm đưa tay gõ cửa. Khoảnh khắc đó, tiếng động trong phòng đột ngột dừng lại.

Tôi tưởng rằng sẽ có người đến mở cửa, thế nhưng đợi cả buổi mà vẫn không có động tĩnh. Không chào đón tôi sao?

Bất lực, tôi lại cầm ấm nước đi xuống lầu 2.

Trong hành lang yên tĩnh vang lên tiếng sột soạt, thỉnh thoảng còn có tiếng thở dài.

Tôi đang định cẩn thận lắng nghe thì đột nhiên trong hành lang ập vào một luồng gió lạ, có lẽ là cửa của hộ gia đình ở giữa không khóa lại nên đã bị gió đẩy ra.

Tôi nhìn thấy có một cô gái ngồi trong nhà, cô ấy đang uống rư/ợu.

Tôi để ý thấy chai rư/ợu đó là rư/ợu trắng 6 độ.

Trên bàn còn có một đĩa đậu hũ thối.

Gấp một miếng đậu hũ thối, uống mấy ngụm rư/ợu, thì ra tiếng sột soạt là phát ra từ trong miệng cô ấy.

Chi tiết này đã khiến tôi nảy sinh thiện cảm với cô ây. Bởi vì tôi cũng là một con m/a men, tôi cực kỳ thích phụ nữ thích uống rư/ợu.

Nhìn kỹ thì cô gái đó độ khoảng ba mươi tuổi, quần áo giản dị, trên người mặc một bộ đồng phục làm việc chân tay. Cô ấy ngồi nghiêng người, đôi chân thon dài, bờ mông căng ch/ặt. Tóc cô ấy hơi bết, nét mặt tiều tuỵ, nhưng rõ ràng cô ấy là có thể coi là một người đẹp.

Tôi nhìn đến ngơ người. Tôi có một cảm giác thân thiết giữa những người cùng lưu lạc ở nơi xa xôi với cô ấy.

Cô ấy nhìn thấy tôi thì phì phò đứng dậy, đưa chân đ/á cửa phòng, quăng cho tôi hai chữ từ bên trong khe cửa.

L/ưu m/a/nh!

Tôi l/ưu m/a/nh chỗ nào chứ?! Tôi còn chưa nói câu nào mà.

Vô lý thật, chẳng phải tôi chỉ muốn xin chút nước thôi sao?

Hình như tôi lại ngửi thấy mùi th/ối r/ữa ẩm ướt quen thuộc kia.

Tôi tiếp tục đi xuống tầng 1, lần lượt gõ cửa từng nhà nhưng vẫn không chút động tĩnh gì.

Tôi lại nhìn về phía tầng hầm tối om, chỗ đó thì thôi vậy, không thể nào có người được.

Tôi cúi đầu ủ rũ cầm ấm nước đi lên lại. Lần này, lúc đi qua tầng ba thì cửa của hộ nhà phía đông vừa nãy đột nhiên mở ra. Một cánh tay dịu dàng mềm mại thò ra, vẫy vẫy về phía tôi.

Danh sách chương

5 chương
01/01/2025 21:53
0
28/12/2024 16:14
0
28/12/2024 16:28
0
28/12/2024 16:25
0
28/12/2024 16:24
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận