Đúng lúc này, Diệp Tiểu Lỗi ra tay.
Tôi chỉ thấy anh ấy lật người lại đ/âm thẳng vào kappa, khiến nó bị hất ra xa vài mét.
Tôi kinh hô, phun ra vài bong bóng.
Mẹ nó, bảy phách của Diệp Tiểu Lỗi đã biến mất rồi làm sao còn có thể biến thành thủy quái được?
Đôi mắt của kappa phát ra ánh sáng xanh, nó nheo mắt nhìn Diệp Tiểu Lỗi và tôi do dự một lúc rồi xoay người bơi đi.
Ngay khi tôi vừa thở phào nhẹ nhõm, tôi thấy Diệp Văn Hiên phun ra một chuỗi bong bóng rồi dần dần chìm xuống đáy sông.
Lúc này Diệp Tiểu Lỗi cũng trở lại bình thường, lơ lửng ở đó bất động.
Tôi tiện tay nhổ một mảnh rong buộc vào cổ tay cậu ấy rồi buộc vào cổ tay mình, sau đó liều mạng bơi về phía Diệp Văn Hiên.
"Oa a!"
Tôi mang theo Diệp Văn Hiên ngoi lên khỏi mặt nước thì lập tức thở hổ/n h/ển.
Tống Phi Phi thấy vậy thì lập tức nhảy xuống nước đỡ lấy Diệp Văn Hiên, tôi thở hổ/n h/ển kéo Diệp Tiểu Lỗi ra khỏi mặt nước: "Mau đến giúp tôi kéo lên bờ!”
Tống Phi Phi lúc này đang tuyệt vọng đ/è lên ng/ực Diệp Văn Hiên, khi nhìn thấy th* th/ể của Diệp Tiểu Lỗi cô ấy cũng gi/ật mình một cái: "Mẹ nó! Cái q/uỷ quái gì thế!”
Ba mẹ Diệp cũng vội vàng bước lên phía trước giúp đỡ, sau khi mấy người phối hợp cùng nhau đưa Diệp Tiểu Lỗi lên bờ, tôi ngã gục xuống đất không thể cử động được, chuyến xuống nước này thật sự là muốn cái mạng già của tôi.
Mẹ Diệp sững sờ nhìn chiếc đồng hồ điện tử màu xanh trên cổ tay x/á/c ch*t, đây là món quà sinh nhật của bà ấy dành cho con trai.
Tiểu Lỗi rất vui khi nhận được chiếc đồng hồ này, nói rằng sau này đi thi xem thời gian sẽ thuận tiện hơn nhiều.
"Tiểu Lỗi, đây là… Tiểu Lỗi."
Toàn thân tôi r/un r/ẩy, nhìn Tống Phi Phi, rồi bước lên phía trước kéo Tống Phi Phi đi giả vờ c/ứu Diệp Văn Hiên.
Tống Phi Phi bị tôi đẩy, tình cờ ngã xuống trước mặt mẹ Diệp, nhìn ba mẹ Diệp vô cùng đ/au xót, trông bà ấy như sắp ngất xỉu, h/oảng s/ợ đến mức không biết đặt tay vào đâu. Bà ấy loạng choạng hồi lâu, cuối cùng nói: "Hức, thật ra thì mọi người tìm được cũng là chuyện tốt…”
Tôi gh/ét bỏ quay đầu đi, thật sự chưa bao giờ thấy qua thứ khó chịu như vậy.
Đúng lúc này, Diệp Văn Hiên nằm ở dưới tay ho khan vài tiếng, cuối cùng anh ấy cũng tỉnh lại.
Bình luận
Bình luận Facebook