Hôm nay tôi nhận một đơn hàng khá thú vị.
Bố mẹ vợ muốn gi*t ch*t người con rể cũ.
Theo lời kể, cô con gái đang mang th/ai của họ đã ch*t ch/áy trong vụ hỏa hoạn tại nhà vài tháng trước.
Dù đ/au lòng, họ vẫn chấp nhận sự thật.
Thế nhưng, vài tuần trước, người con rể vốn đang trong trạng thái tuyệt vọng bỗng tuyên bố tái hôn.
Người vợ mới không chỉ trẻ đẹp mà còn đang mang th/ai một tháng.
Hơn nữa, từ một kẻ nghèo khó, hắn ta đột nhiên trở nên hào phóng khác thường.
Điều này khiến họ nghi ngờ.
Sau khi điều tra, họ phát hiện ra sau cái ch*t của con gái, người con rể không chỉ nhận được khoản tiền bồi thường lớn từ công ty quản lý bất động sản,
mà còn có cả khối tiền bảo hiểm khổng lồ.
Thế nhưng, hắn chưa từng nhắc đến hay chia cho họ một xu.
Họ nghi ngờ vụ hỏa hoạn không phải t/ai n/ạn.
Nhưng mấy tháng trôi qua, chứng cứ đã tiêu tan, báo cảnh sát cũng vô ích.
Điều thú vị của nhân tính chính là: một khi nghi ngờ nảy sinh, tội danh đã được định đoạt.
Có thể đây là vụ án hoàn hảo, cũng có thể chỉ là sự trùng hợp lạnh lùng của lòng người.
Nhưng với tôi, chuyện đó không quan trọng.
Tôi đã nhận đơn.
“Hắn phải ch*t.”
Bình luận
Bình luận Facebook