18.
Du Khải Hoài sắp xếp bọn ta trông coi sò/ng b/ạc cho hắn, ta đã gian lận và thắng được không ít tiền.
Ngày tháng trôi qua tự do nhưng vô vị. Thế nhưng, ta đã làm quen được với ba người bọn Oánh Nguyệt.
Muội muội nhỏ nhất tên Bích Hoa, là vu y chính trực.
Tỷ muội còn lại vốn là thiên tài tu luyện của tiên tông nào đó, nhưng bây giờ tu vi đã bị phế bỏ hoàn toàn, chỉ còn mỗi kinh công là tạm được.
Còn Oánh Nguyệt, quá khứ trước đây của cô ấy trống không, chỉ có một người cha nuôi ở núi sâu rừng già, giống như từ thời không hiện ra trên thế giới này vậy.
Ta tự đặt tên cho mình là Đinh Phong, muội muội tiên tông đổi tên thành Vận Tuyết.
Bốn người chúng ta vừa vặn hợp thành Phong Hoa Tuyết Nguyệt, rất bắt tai mắt, thật khó để không thích.
19.
Thang Vũ hạ phạm đã tìm ta. Khi đó trời đã tờ mờ sáng, nhưng trong sò/ng b/ạc vẫn ầm ĩ không thôi.
Hắn ta khoác cẩm bào màu trắng, đứng thẳng tắp trên con phố vắng lặng, một búi tóc cao được cột lại bằng dây đỏ, đường nét tinh tế tuấn tú, không thấy vẻ lạnh lùng trước kia nữa.
Ta cầm bát xúc xắc chen ra khỏi đám đông, người chơi xung quanh không hiểu hỏi ta sao thế.
"Không sao.” Ta đáp, đóng sầm cửa ngay trước mặt Thang Vũ.
20.
Tháng thứ ba, Oánh Nguyệt bỗng dưng tuyên bố cô ấy muốn tới lầu xanh trải nghiệm cuộc sống.
Ta khen hay không ngớt, Tô Linh Duyệt còn nói với ta là con người đặc biệt xem trọng tri/nh ti/ết.
Vận Tuyết quả quyết: "Cả ta nữa.”
Gân mạch của nàng ấy đ/ứt sạch, không biết nghe được từ đâu là dương khí dưỡng thân nên muốn tìm người song tu cùng.
Bích Hoa bày tỏ rằng Oánh Nguyệt đi đâu thì nàng ấy đi đấy.
Ta cũng cùng tới Di Hồng Viện, tạo ra một con rối có tướng mạo y như mình để tiếp khách.
Ta hỏi Bích Hoa có cần ta tạo một con cho nàng ấy không, Bích Hoa sợ sệt r/un r/ẩy, mãi lâu sau mới nói được câu 'Ôi má ơi’.
Thuật con rối là cấm thuật thượng cổ, tạo ra con rối có ba cách.
Một là chạm gỗ thành con rối, dùng pháp thuật để tạo cơ thể cho chúng.
Thứ hai là h/iến t/ế m/áu tim để khai linh cho con rối, con rối được tạo ra bằng cách này sẽ giống con người hơn, nhưng nó cũng có thể sinh ra ý thức đ/ộc lập, thoát khỏi sự kiểm soát của thầy tạo ra con rối.
Cách thứ ba là cư/ớp đoạt tâm trí của người sống, dùng người sống luyện chế thành con rối.
Con rối ta tạo ra chỉ là con rối gỗ bình thường nhất.
21.
Tô Linh Duyệt đã tra ra được mẹ ta từng là cung nữ của hoàng hậu, vì mang th/ai mà bị lưu đày, sau đó ch*t trên đường đi lưu đày.
Nói như vậy, kẻ th/ù gi*t mẹ chính là ta.
Tô Linh Duyệt còn muốn tiếp tục điều tra phụ thân ruột của ta là ai.
Nhưng ta đã bảo kệ đi, Q/uỷ Tiên thì làm gì có cha cơ chứ.
22.
Ta thường xuyên ẩn thân ngồi trên mái nhà của lầu xanh, quan sát những mảnh tình chân thật ở nơi bẩn thỉu nhất của mảnh đất phồn hoa này.
Hôm nay, trong viện xuất hiện một nam tử đồ đen.
Ta lập tức nhận ra hắn ta là phân thân của một thượng tiên.
Chỉ có điều thượng tiên đó dường như đã phải chịu trọng thương, vì lẽ vậy mà phân thân cũng bị bóng tối bao trùm, không thể hiện hình.
Bóng đen đó thường xuyên ra vào phòng của Oánh Nguyệt.
Ta cứ ngồi ẩn mình trên mái nhà, dõi mắt theo hắn ta suốt.
Đôi khi, vì đợi hắn ta, ta sẽ ngồi trên mái nhà từ sáng cho tới tối.
Bình luận
Bình luận Facebook