Thấy mình không thể che giấu được nữa, Vương Trường Quý đành phải nói ra sự thật.
Hóa ra Vương Trường Quý này là một người đàn ông b..ạo l..ực gia đình, chuyên ăn nhậu chơi bời, m..ại d@m và đ..á..nh bạc. Vợ ông ta cách đây 10 năm sau khi bị ông ta đ..á..nh đến mức không thể chịu đựng được nữa nên mới bỏ nhà ra đi.
Sau đó, ông ta mở rộng móng vuốt của mình sang con gái.
Vương Phương Phương bởi vì không chịu nổi sự lăng mạ của cha nên mới nhảy sông t..ự v*n.
Chú Vương muốn đòi lại công lý cho cháu gái mình nhưng Vương Trường Quý đã bóp cổ đến ch*t và treo lên xà nhà để làm giả hiện trường như đã thắt cổ t..ự t*.
Thím Vương trước tiên là mất đi đứa cháu gái, sau lại đến chồng, tinh thần bà ấy bị kích động mạnh mẽ và phát đi..ên.
Mà thủ phạm của tất cả những chuyện này, Vương Trường Quý, không chỉ đổ nước bẩn lên người cha đã ch*t của mình mà còn nhờ bà nội đến thu phục bọn họ.
Nghe được lời của Vương Trường Quý, bà nội bị ông ta làm cho tức gi/ận.
"Giỏi lắm, Vương Trường Quý, ngươi lại dám l..ừa gạt ta."
"Cứ nghĩ đến chuyện vì đồ rác rưởi nhà ngươi mà lão già này và Ninh Ninh bận rộn suốt một đêm, thật muốn mượn một tia sét để giáng ch*t nhà ngươi."
"Vốn còn tưởng rằng có thể săn cho Ninh Nhinh nhà ta một linh h..ồn cực á..c, ta nghĩ cha ngươi và con gái ngươi không phải, ngươi mới đúng là con q..uỷ đ..ộc á..c."
"Đáng tiếc, ngươi không phải người ch*t... ha!"
Tiếng cười chế nhạo của bà nội nghe có vẻ sợ hãi, khiến Vương Trường Quý trở nên yếu ớt.
Ông ta nằm dưới đất, nắm lấy chân bà nội: "Bà Ba, bà không thể bỏ rơi tôi được."
"Bà đã hứa với tôi là sẽ c/ứu tôi."
"Chẳng lẽ bà định khoanh tay đứng nhìn tôi bị họ gi*t h..ại sao?"
Bà nội lạnh lùng đ..á ông ta ra, còn giẫm lên chân ông ta.
“Oan có đầu, n..ợ có chủ”.
"Cái này là ngươi n..ợ bọn họ, lão bà này không quản được."
Vương Trường Quý còn muốn nói thêm gì nữa thì liền bị Vương Phương Phương tóm lấy mắt cá chân, kéo mạnh ông ta về phía sau.
Dù sống dở ch*t dở nhưng tôi vẫn thích xem náo nhiệt.
Nhìn thấy Vương Trường Quý bị con gái túm lấy, kéo lê trên mặt đất, đột nhiên mở miệng cười.
"Vui quá, vui quá."
Giây tiếp theo, một sợi dây tr..eo c..ổ được quàng qua cổ Vương Trường Quý, ông ta bị nhấc lên không trung.
Hóa ra chính là cha ông ta, người đã dùng dây thừng treo ông ta lên.
"Ngươi là đồ s..úc si..nh, dám h..ại cha ruột của mình, hôm nay ta sẽ tự tay gi*t ch*t ngươi, đồ s..úc si..nh."
Vương Trường Quý vung chân, hai mắt đỏ ngầu, lưỡi thè dài ra, loạng choạng quay xung quanh.
Trong cổ họng có những tiếng “Khụ khụ khụ” nhưng không phát ra được âm thanh nào.
Ông ta dùng ánh mắt cầu c/ứu nhìn về phía bà nội, nhưng đôi mắt xám của bà lại nhìn thẳng vào ông ta, không biết bà đang nghĩ gì.
Ngay khi Vương Trường Quý sắp ngừng thở, sợi dây treo trên cổ ông ta đã bị chính ông ta làm đ..ứt.
Vương Trường Quý đ..ập mạnh xuống đất.
Ông ta không biết lấy đâu ra sức lực để mở cửa mà chạy thẳng ra ngoài.
Vừa chạy, vừa ngoái cổ lại, đôi mắt đỏ hoe, ho liên tục.
Tôi thấy rõ ràng trên cổ ông ta, không biết từ lúc nào có một đứa bé trèo lên đó.
Đứa bé quấn dây rốn quanh cổ ông ta, bóp cổ ông ta đến mức không thở được và liên tục liếm nhãn cầu để chơi đùa.
Ông ta chạy về phía trước, cha và con gái của ông ta đuổi theo sau.
Người dân trong làng thấy ông ta chạy như đi..ên mà không biết tại sao.
"Vương Trường Quý sao vậy?"
"Nghe nói Vương gia bị m..a ám."
"Oan h..ồn về lấy mạng."
"Nghe nói con gái và cha Vương Trường Quý đều bị hắn ta gi*t ch*t."
"Cái gì? Vậy còn không nhanh chóng gọi cảnh sát đi."
Bà nội dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Trường Quý vấp ngã, cuối cùng trượt chân rơi xuống hố phân.
Sáng sớm hôm sau, cảnh sát tới.
Bà nội dùng pháp thuật để giúp thím Vương tạm thời hồi phục thần trí.
Bà khóc và nắm lấy tay các viên cảnh sát, kể cho họ nghe tất cả những điều á..c mà Vương Trường Quý đã làm.
Các viên cảnh sát an ủi bà ấy, chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho cháu gái của bà. Nhưng sau khi Vương Trường Quý được vớt ra khỏi hố phân, ông ta đã được đưa đến bệ..nh viện để giải c/ứu.
Bác sĩ nói ông ta bị đi..ên rồi.
Một đêm bị ba con m..a truy đuổi, có thể không phát đi..ên sao?
Cha ông ta, con gái ông ta, còn có đứa bé có lẽ sẽ theo ông ta bất cứ lúc nào
10. Lời tái bút
Sau khi khám nghiệm t..ử th..i, cảnh sát x..á..c định hành vi phạm tội của Vương Trường Quý.
Nhưng vì tinh thần của ông ta bất thường nên đã bị đưa vào bệ..nh viện t..âm th..ần.
Trong bệ..nh viện t..âm th..ần, mỗi ngày cha ông ta đều bắt ông ta tr..eo c..ổ t..ự t*, trong khi con gái ông ta kéo lại ông ta chà xát sàn nhà hàng ngày.
Còn đứa bé thì lúc nào cũng bò trên vai ông ta, lấy dây rốn siết cổ, nghịch tròng mắt của ông ta.
Chưa đầy một năm, Vương Trường Quý đã bị tr..a t..ấn đến ch*t.
Khi ông ta qu/a đ/ời, người nhà họ Vương đã ra mặt đến xin bà nội làm lễ.
Bà nội nhân cơ hội này thu thập linh h..ồn của ông ta, luyện chế thành q..uỷ đan rồi ngâm rư..ợu cho tôi uống.
Tôi bịt mũi và từ chối uống.
"Không, bà ơi, nó hôi quá."
Bà nội nói: "Uống nhanh đi, đây là linh h..ồn cực á..c, là th..uốc bổ cực tốt."
(Hoàn)
Bình luận
Bình luận Facebook