Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 70: Này, Lý sư huynh

05/03/2025 16:27

Dịch: hoangtruc - nhóm HTP

Trên khu gần đỉnh Thanh Phong con nho cuối con hồ nước đang hàng đàn bơi lặn.

Cạnh hồ nước tòa phủ, đ/ộc đ/ộc viện cảnh sắc u tĩnh, Linh nồng đậm xa chỗ các đồng khác.

Lúc đang hồ, mặc trường bào nội dấp tuấn mỹ, mái tóc dài phủ thẳng vai, tuệ tuấn vô cùng.

Người làn da trắng nõn, các thua đôi hắn, tuy đôi phương lại tia sáng ẩn ánh mắt, lóe sáng chất kỳ đặc biệt.

Tay y đang vài con lâu lại ném hồ nước trước, bị con kim dưới lao cắn x/é nuốt mất.

Lúc tên bị Bạch t/át đang men con tiến đến, gương xanh tiến Nhưng gần, rảo chậm sắc lộ tiến trước chắp cúi chào.

"Bái kiến Thiếu chủ."

“Thiếu chủ, tên Bạch quả nhiên thật điều, nói kêu đây kiến. Thế lại vô ngược, phận kiêu kỳ.” Nam nghiến nghiến nói.

“Nếu thế thôi vậy, nhân vật, cao hứng kêu đây Người ngẩng để nhàn nhạt nói.

“Thiếu nói đúng, nhân vật thôi. Quang vinh ch*t, phận thật quá buồn cười đi, làm phụ.” Nam gật cười lạnh. Bỗng nhiên th/ần run trước ngẩng lạnh lẽo.

“Thiếu…thiếu chủ…” Nam chợt hãi.

“Hắn nhân vật, để ý. Nhưng tôn tổ tông xưng hô vậy được. Đến đàm tự ph/ạt vả miệng tháng.” Người thu lại ánh mắt, đàn hồ ăn.

Trong lòng chợt r/un r/ẩy, vội gật tranh cáo lui.

Sau giải xong mọi Tiền Đại Kim, Bạch Hương Vân dây dưa tên Thượng Quan Thiên Hữu để tâm. Hắn công người, trừ phản bội tông mạng tuyệt sẽ bị u/y hi*p gì.

Chẳng qua, mình thúc, gần tất mọi dần né tránh dạo chưa thụ xưng hô vậy khái lòng. Cho đi Giảng Kinh bỗng nhiên chấn hẳn lên.

Hắn phát mình đây sẽ tức ban thưởng ghế ngồi, chung chỗ giảng thuật văn hết tất thảy dưới.

Sau Bạch trải nghiệm liền tức ưa thích, vậy càng lui Giảng tất các ngọn núi này.

Thậm đó, mỉm cười gật gật đám giống hệt ánh vị cạnh, lộ tán thưởng vui vẻ.

Một màn chẳng các dở khóc dở cười, lòng đám dưới phiền muộn hạn. Cả đám Bạch oán h/ận, chắc giải được.

Đồng thời, Bạch nhiều mẻ nhằm khoang phận các tu sĩ tông mỗi thụ đãi ngộ tương tự vậy.

Khi tu sĩ cơ nào, tức tiến mau mắn xưng hô huynh tỷ vô nhu thuận, tu sĩ mỗi nói gì được. Có điều, xảy quá nhiều bọn họ khó tránh cổ quái mặt, đám rơi đành tiến xưng hô Bạch thúc thôi.

Loại trạng thái kéo dài gian, Bạch Thanh Hậu, nhịn gọi tiếng.

“Này, huynh.”

Thần sắc Thanh Hậu lúc tiều tụy, nay y cuối luyện Cửu Tuyệt lúc đang định đi vậy chợt người. Sau quanh, phát Bạch da y chợt nhăn lại cái, dù tuy luyện Bạch nhức đầu. Lúc lại Bạch trước xưng hô thế thân, Thanh Hậu bèn trừng lên.

Bạch vừa gọi xong, hối h/ận. Lúc Thanh Hậu trừng tức hít hơi lạnh, dù tông ai khác Thanh Hậu đấy.

"Lý thúc... Ta... Ta sai rồi." Vẻ Bạch thương, run run mở miệng nói.

Lý Thanh Hậu Bạch lòng dĩ, hung hăng trừng Bạch nữa. Sau y đem toàn bộ gần đây Bạch trách phen.

“Ta định đi chuyến, tháng, chậm khoảng năm. Mấy nay chớ ham chơi siêng năng tu hành đạo.” Thanh Hậu lại dò vài rời đi.

Bạch phào hơi, bóng lưng Thanh Hậu, tuy hãi đấy, bối mình. Hắn Đỗ Lăng Phỉ kể tích Thanh Hậu mình ki/ếm suốt ròng, lúc vài mảnh quần áo tự trách mình.

Loại đời Bạch từ mẹ bệ/nh được. Cho nên, lòng sớm từ lúc xem Thanh Hậu nhân mình rồi.

Bị Thanh Hậu Bạch yên tĩnh nửa tháng, gặp khác khan nữa. Chẳng đi phủ Chu Kỳ, để toàn bộ tông quen Chu Kỳ chưa gọi Bạch thúc rồi.

Mấy trôi qua, lại Chu Kỳ, hình ảnh đạp lụa xanh tốc đi nhanh. Mà Bạch hành đành bóng phương đi xa, lòng ôm phiền muộn.

“Pháp để Ngưng hành được, tông có. Trừ đặc th/ù công Trần Hằng chẳng hạn, bằng dựa hoàn toàn rồi.”

“Không công bằng a, chẳng do phó hay ta…sư phó Bạch dài. Sau đi vài bước, chợt khựng ánh chớp nháy vài đi thẳng Chủng đạo sơn.

Với phận gặp ngại đi trên, đỉnh Viễn Đông.

"Chưởng huynh! !"

“Đệ muốn thắp nén hương phó!” Bạch nghênh đi đến, hô lớn tiếng. Viễn đang khoanh bèn mở dài.

Mấy nay nhiều kể tội hành Bạch lòng bởi vậy hối h/ận. Nhưng ván đóng thuyền, đổi được, đành giả bộ thấy, dù hứng thú tệ hại Bạch làm hành á/c ý hại nào, vậy chấp được.

Lúc Bạch hô to, Viễn bèn chậm đi khan tiếng. nghiêm nghị.

“Được rồi, rồi…”

“Sư kiến huynh.” Bộ Bạch tức nhu thuận, Viễn vội chắp cúi chào.

Nhìn bộ nhu thuận Bạch Viễn lại dài nay hiểu Bạch rồi. Lão bèn lắc cười mang Bạch đi địa hậu sơn.

Trong phủ hậu họa niên, gương hơi mỉm cười, ánh xa xăm. Toàn bộ họa tức đặc biệt họa chưa ch*t, sống động.

Dưới họa thờ, bày biện linh quả nhang đèn, phủ nhã lại trang nghiêm.

Bạch vừa phủ, tức đi thẳng họa, quỳ dưới họa, sắc lạy chín cái.

“Sư phó, an người.” Bạch họa phó, ánh thành kính.

Trịnh Viễn gật đầu, Bạch tuy hảo tư thành hiếu đủ. Bằng lịch duyệt thành Bạch thật chứ giả bộ bày vẽ đấy.

Nhưng đó…Bạch lại mở miệng nói tiếp.

“Sư phó, khốn a, hành…đệ khác phó bọn họ bảo, vật mạng, có…”

“Sư phó a, nhiều ngoại vật kia, thắp hương mãn nguyện rồi. Nói chừng phó trời linh thiêng, biến báo mộng nhi…”

Nghe Bạch nói Viễn mãnh liệt trợn mắt.

“Sư phó, lúc trước tông truyền thừa năm tông đ/ứt đoạn, nghĩa tông chịu sát cửu sinh, toàn bộ lúc tan hết rồi. giờ tông túi khô tất vật còn, tạp dịch bằng …”

“Sư phó, lực, gì đâu. Dù thân, hành, tông xông khói lửa, việc nghĩa từ! Chẳng qua, vạn nếu đoạn gian thắp hương nhân tức nghĩa do mệnh, hành chạy trốn mạng bị đ/á/nh mất…Đến lúc tự sẽ đi người, nhân gặp nhau dưới đó.” Bạch vừa nói, vừa nghiêng vị huynh đang lưng.

Gương Viễn co rúm thật bị Bạch làm h/oảng s/ợ ngây người. Dù tu hành nhiều năm vậy rồi, đúng tiên gặp hiếm Bạch Thuần.

Lúc lòng gượng gạo, lại ngẩng họa tôn, chợt nhớ nhiều hồi ức xưa cũ. Đặc biệt nhớ tiên nhập hạ tôn, phó mình thân.

Nghĩ đây, Viễn chợt dài Bạch dần dần nhu hòa lại.

Không sau, Bạch Viễn đi Một đi, trơ Viễn Đông, mãi Chủng Đạo Viễn chợt ngừng Bạch Thuần. Sau vung đoàn sáng trắng.

Đoàn sáng ki/ếm nằm lòng tay, lại gian bốn vặn vẹo, nhiệt độ ngoài, phàm. ki/ếm phù văn phức tạp khó hiểu lóe sáng sặc sỡ, mỗi chớp lóe ánh sáng lại hư vô bốn chấn nhỏ.

Về đoàn sáng thuẫn nằm lòng tay, toàn suốt ngọc, bề chạm trổ hình tiên hạc sống thuẫn đợt áp.

Vừa vật Bạch phàm, ánh sáng rỡ, hơi dập, khác biệt, bề Ki/ếm thuẫn đạo ngân văn ràng.

“Kim Ô ki/ếm, ki/ếm phong ấn con Kim Ô, mang lực th/iêu hỏa diễm, Kim Ô huyễn hóa tu vi đang sử dụng. Ki/ếm sở trường hành, uy lực phát huy cao cơ sơ kì, lực bạo liệt lớn nhiều lần.”

“Thần Hạc thuẫn, phòng ngưng tụ linh hạc trong, ngăn cản kích tu sĩ nguy cơ sinh tử.”

“Hai vật đưa Đại luyện linh lượt, tiếc luyện linh nữa. đó, nhập tôn vật nay tôn lại ngươi.” Viễn Bạch ánh ôn ánh viên.

"Tạ tôn, tạ Bạch kích tiếp, yêu thích nỡ rời tay.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu