Chợt quanh sân nhà tôi, cây cỏ xào xạc rùng rùng. Hình như có thứ gì đó đang tiến lại gần. Dân làng h/oảng s/ợ tụ tập lại thành đám.
Trong chớp mắt, một con gấu đen chui ra từ bụi rậm, há mồm đỏ lòm gầm lên một tiếng rồi từ từ bước vào sân. Tiếng thét của dân làng nối nhau vang lên. Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.
Càng lúc càng nhiều thú dữ tụ tập. Hươu sao đội bộ sừng khổng lồ cúi đầu uyển chuyển trước qu/an t/ài bà nội. Trăn khổng lồ dài năm mét lượn quanh áo quan như đang canh gác. Bầy sói đông đúc dưới sự dẫn dắt của sói trắng đầu đàn đang rên rỉ thảm thiết. Tôi không nhịn được rơi lệ.
Thú hoang còn có tình, mà q/uỷ dữ lại tung hoành nhân gian. Dân làng thấy cảnh ấy bắt đầu xì xào nghi ngờ: "Nghe nói người được bách thú tế bái không phải hạng tầm thường", "Chúng ta đừng để bị người ta lợi dụng chứ?".
Tiếng nghi ngờ càng lúc càng lớn, mặt bố tôi xám ngoét. Ông cầm rìu bổ một nhát chát lên qu/an t/ài: "Cút! Cút hết!". Mọi người sợ hãi trước hành động đi/ên cuồ/ng của ông ta, tản đi như chim vỡ tổ.
Nhưng lũ thú vẫn lượn lờ trong sân, hễ bố định tới gần bà nội là bị chặn lại. Đúng lúc ông đang ch/ửi bới, tiếng hét thất thanh của anh trai vang lên. Một bóng người đầy m/áu loạng choạng xô ra - chính là anh trai. Anh ôm mặt nói không rõ lời: "Vợ con đi/ên rồi!".
Mọi người kinh hãi nhìn thấy một bên má anh bị mất mảng thịt lớn, dây th/ần ki/nh gi/ật giật lộ ra ngoài. Hàm dưới lộ cả răng. Mẹ tôi chạy theo, mặt tái mét. Qua lời kể đ/ứt quãng, chúng tôi mới biết chuyện.
Hóa ra chị dâu liên tục kêu đói, đồ ăn trong nhà đã hết sạch. Mẹ đi chợ m/ua thực phẩm, để anh ở nhà trông chị. Không ngờ lúc anh đi vệ sinh, chị dâu đã lẻn vào chuồng lợn. Chị cắm đầu vào máng ăn tranh với lợn. Lợn quê hung dữ cắn phập vào mũi chị, gi/ật mạnh khiến nửa mũi đ/ứt lìa. Nhưng dường như chị không biết đ/au, bị đẩy ra lại lao vào thùng ăn cám tiếp.
Lúc anh trai tìm thấy chị, vội kéo ra: "Em đi/ên rồi? Thứ này trộn th/uốc diệt cỏ Bách Thảo Khô đấy!". Chị dâu chợt tỉnh, khóc lặng lẽ cầu c/ứu: "C/ứu em! Có m/a!". Trong chớp mắt, chị lại mất kiểm soát, cắn x/é thịt anh trai.
Khi tìm thấy chị dâu, chị ta đang nhai thịt anh trai mà cười khành khạch. Th/uốc đ/ộc đã ngấm, cổ họng chị bắt đầu lở loét. Mẹ tôi r/un r/ẩy: "Làm sao bây giờ?!". Bố tôi đi/ên tiết: "Nó không sống được nữa. Nh/ốt vào nhà kho chờ tắt thở!".
Đúng lúc ấy, tiếng nói vang ngoài cổng: "Lý đệ có chuyện gì gi/ận dữ thế?". Bố tôi mừng rỡ: "Tôn đạo trưởng! Có ngài tới thì không sợ lão yêu quái này nữa!".
Vị đạo sĩ mặc áo choàng, tay cầm phất trần, mặt nhọn như chuột bước vào. Bố tôi kể lể sự tình. Tôn đạo sĩ phất tay: "Có ta ở đây, yên tâm". Ông ta mở bầu hồ lô tỏa mùi hăng nồng, lũ thú h/oảng s/ợ bỏ chạy. Bố tôi vội nịnh nọt, ngập ngừng nhắc tới con trai bị thương. Tôn đạo sĩ lại phớt lờ...
Bình luận
Bình luận Facebook