Bất Tử

Chương 8

12/04/2024 19:06

8

Câu chuyện sau đó của Cố Thừa như thế nào, tôi không biết gì hết.

Có lẽ hắn yêu tôi, nhưng bây giờ hắn có Hứa Thanh Thanh rồi, chắc là cũng đã quên tôi ở dưới cửu tuyền luôn rồi.

Tôi của bây giờ, rất thoải mái ở nước ngoài.

Tôi được nhận vào một trường đại học danh tiếng và theo đuổi nghệ thuật, giáo sư khen tôi là thiên tài ngàn năm có một.

Có vẻ như tôi không chỉ là một con quái vật nhỏ mà còn là một thiên tài.

Tôi châm một điếu th/uốc và hút từ từ, trước mặt là một tập bài cuối kỳ chưa hoàn thành.”

“Có lửa không?” một thanh niên đứng bên cạnh tôi hỏi.

Tôi thản nhiên lấy ra một chiếc bật lửa và đưa cho anh ấy.

“Cảm ơn.”

Cứ thế, hai chúng tôi đứng ngồi bên hồ suốt mấy tiếng đồng hồ.

Trước khi rời đi, anh ấy nói: “Tôi tên là Phó Trác. Hình như tôi đã từng gặp em trên cầu cạn quanh hồ hai năm trước.”

Chính là anh ấy, người đã c/ứu tôi.

“Anh nhận nhầm người rồi.” Tôi mỉm cười.

Anh ấy chỉ vào dái tai, nơi có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ nhạt.

“Lúc tôi sơ c/ứu động mạch của em, phát hiện được rồi.”

“Tôi hỏi bệ/nh viện, họ đều nói em đã ch*t, đây là lần đầu tiên tôi c/ứu người, nhưng lại không có tác dụng.”

“Lúc đó tôi đang nghĩ, nếu tôi chăm chỉ hơn, học được nhiều kiến ​​thức hơn thì chắc là em đã không ch*t rồi nhỉ?”

“Thật tốt, em vẫn còn sống.”

Tôi nhìn anh ấy, dưới ánh hoàng hôn, khuôn mặt anh ấy không thực lắm.

“Cảm ơn anh, tôi vẫn còn sống, nhưng bây giờ tôi phải rời đi với đống bài tập cuối kỳ chưa hoàn thành của mình rồi.” Tôi mỉm cười với anh ấy.

“Tôi tên là Phó Trác.” Anh ấy đứng trước mặt tôi, hỏi từng chữ một: “Có thể cho tôi biết tên của em không?”

Tôi chỉ vào ng/ực mình và nói với anh ấy: “Tôi đã bị tổn thương ở đây, và tôi không dám dễ dàng nói cho người khác biết tên mình nữa”.

Sau đó, tôi rời đi mà không ngoảnh lại.

Chỉ là sóng gió này chưa lắng xuống thì sóng gió khác lại nổi lên.

Vừa trở về thì đã nhận được cuộc gọi từ Giản Đào, cuối cùng cô ấy vẫn chọn ở lại Trung Quốc để phát triển.

“Xảy ra chuyện lớn rồi, cậu còn nhớ lúc tớ muốn đưa ch/ôn chiếc bình tro cốt giả kia của cậu, Cố Thừa sống ch*t không chịu không, sau này đành phải giữ nó trong nhà.”

“Không biết hôm nay hắn đã gặp phải kí/ch th/ích gì, đột nhiên tới cư/ớp bình tro cốt của cậu. Tớ chắc chắn là nhất định không chịu đưa cho hắn rồi!”

“Rồi trong lúc tranh giành, đã vô tình làm rải tro ra sàn.”

“Cố Thừa lúc đó liền lo/ạn lên, quỳ trên mặt đất nhặt tro của cậu.

“Sau đó… sữa bột đó thực sự quá tốt rồi. Lâu như vậy mà vẫn có mùi thơm sữa nồng nàn.”

Tớ……

Thôi toang rồi.

Bây giờ người chịu đả kích là tôi mới đúng.

Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa, mới có hai năm cuộc sống bình yên thôi mac!

“Đào Đào, tình chị em chúng ta nhiều năm như vậy, cậu không được nói cho hắn biết tớ đang ở đâu.”

“Đã quá muộn rồi bảo bối, hắn đã điều tra ra rồi.”

Ok, chuyển nhà trong đêm vậy.

Danh sách chương

5 chương
12/04/2024 19:05
0
12/04/2024 19:06
0
12/04/2024 19:06
0
12/04/2024 19:03
0
12/04/2024 19:02
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận