Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 125: Dạ Hành Thú năm đó…

05/03/2025 16:21

Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Khoảng gian này, thần Nhân Đại đã trò chơi thú, thân xuyên quái bay bổng lên, đó rơi xuống.

Thỉnh thoảng, hai thẳng lên. Đám sợ hãi còn cảm hứng Đến này, nhỏ g/ầy lập tới, hi vọng chơi đùa.

thân to Phi xuyên cạnh ngón miệng còn lẩm bẩm. Nhưng nhanh bộ dạng buồn bực đi. Đến đã thân khổng còn ngạc, biết gì.

Mãi tạm từ bỏ Nhân Đại Pháp.

“Thuật pháp nhất thiên địa. tiên tạm chậm rãi nhất thành!” nghiệm khởi cảm khái dậy, chậm rãi lòng lại. Thủy bất chợt tình nhìn cánh chút.

“Lúc lão thái bà bờ đưa hạt Nguyên Từ Châu và cánh nói, ẩn chứa Dẫn Xích bí pháp...” Hai lên, cầm cánh trước xem xét, c/ứu. Nhưng ngày bèn đành đem ch/ôn lòng, tạm gác này.

Đến này, toàn tập tinh thần, toàn Thủy Độ.

Thời gian bất bất trôi đã ở bờ hai trời. Gốc Dục Chủng ở hậu viện đã trượng, tiếc còn chưa nở hoa. Chẳng phán điểm nở hoa cách nữa.

Dưới sự triển Thủy ngày càng mạnh, mỗi triển tiếng n/ổ ầm thuộc giới lâm xuống, bao phía.

Toàn bộ chín trăm Viện đã sát toàn, mỗi lòng hết Bản Mệnh hình thành.

“Chẳng lẽ sát chưa đủ Hẳn sát vài được.” trầm ngâm đưa Cổ thâm uyên. chần chừ vì nơi đó nguy hiểm, nghĩ ngợi hai ngời, ngẩng núi ở bờ Bắc.

“Bốn núi bờ Linh sơn!”

Bờ núi, trên mỗi núi cường hãn Linh bằng Thiên Giác Long kia tầm thường.

Cách vài ngày, ngẫu ngoài bay lượn tại ngửa gào rú rung chuyển phương, và hâm m/ộ cùng.

Trong gian ở bờ Bắc, nhiều Thất thải Phượng hoàng Diên Phong ấn sâu.

Sau hạ quyết tâm Viện. ngang đài, tuy tiên bất đưa pho này, mỗi cảm tả dâng lòng, bất nào gặp cả.

Thậm chí sát thu hoạch cả. Dần tâm nữa, ngang bản lướt đấy.

Hắn thu hồi ánh tiên Diên Phong. còn băn trên đường, bỗng t/âm th/ần chợt cảnh giác, Nguyên Từ Sí lưng nháy vèo bất chợt mẽ trước đó trượng.

Ngày vừa nháy tránh chỗ đã bóng đen lao đến, tiếng vang lên, thanh hết sức trước hãi.

Tiếng nhỏ, còn dẫn vậy sức đâu, h/ận nào kia.

Bóng đen kia chính đại hắc cẩu, trượng, to Có điều toàn thân g/ầy còm, lông rối bù chó hoang.

Lúc này, vẻ dữ tợn chằm nước dãi chãy ròng ròng kẽ rớt xuống, ánh đỏ lừ vẻ đi/ên cuồ/ng.

Bạch hãi, mồ hôi lạnh. Khi đại hắc cẩu này, sững lập nhận ra.

“Đây Hành Hàn Liệt hay còn chưa đại cẩu kia vèo cái, cấp tốc mất. Như kích ngột trúng, ngay lập bỏ trốn ngàn dặm.

Bạch choáng váng, ít bờ nhao nhao nhận đại cẩu, trợn há mồm thấp giọng luận.

“Con Hành Hàn huynh quả thật đáng thương. Hàn huynh dám tiếp cận. Các trưởng lão cảm đáng thương…”

“Đúng vậy từ chuyện đó Hành xuyên ở bờ ta, thậm chí còn ngồi trên sườn núi nhỏ, ngẩng đêm phiền muộn vậy.”

“Đáng thương khó trách chuyện lén Thuần…”

Bạch trừng nhìn, lòng áy náy. phương hướng đại cẩu kia mất dạng, quyết truy c/ứu chuyện hắc cẩu lén nữa.

“Ta còn cách nào a. đó chiến, đã Hàn Liệt nhận thua vì chính thủ bản thân cảm sợ hãi.” tiếp Diên Phong.

Với thân phận Quang ở bờ thoái mải nhiều khu vực. trọng tiến hậu Diên Phong, gần gần núi tìm chỗ núi xa, khoanh ngồi chờ đợi.

Chờ ròng rã ba ngày, sớm ngày thứ ba, tiếng phượng hót x/é rá/ch mây đen trên bao la, đợt màu từ bên lấp lóe, Thất Phượng ưu nhã bay ra, cánh giữa trung. ánh mai rơi xuống phản xạ trận ánh màu lấp lánh t/âm th/ần chấn động, mơ hồ cảm nhận Thất Phượng tồn tại đ/áng s/ợ, bộc Bất Ngân Bì đại khả chống được.

Hắn ngắm, tựa đem thân Thất Phượng lạc ấn lòng, sát kỹ lưỡng. Sau nhang Thất Phượng liếc cái.

Bạch hít sâu, nhắm phác họa hình Thất Phượng n/ão bộ tiếp chờ đợi. Sau ngày nữa, còn sớm, Thất Phượng nữa.

Thời gian trôi đã ở trên Diên Phong sát đã tháng, thỉnh thoảng Viện đó vội vàng lại.

Đám Diên Phong chuyện ngạc, để tâm. Chỉ vài nghĩ, lòng nổi đoán.

Lại trôi sát Phượng đã trình độ mỉ. Đến dậy Lạc Nhật Phong.

Linh Lạc Nhật Phong Tam Nhãn Nha, chừng hai trượng, sợi tơ đen gian xung lại. Nhưng gian nhiều, hai thôi.

Mỗi tốc độ cực nhanh kéo số tia chớp tục. ban đêm, ban ngày tuyệt đối hiện.

Trong đêm đen, hết sức sát Tam Nhãn Nha. Cuối cùng, ba tháng, tổng cộng mỗi đắm trình Bản hiệu hình càng hơn.

Linh Khung Đính Phong Phi thằn lằn lớn, tác chậm chạp nhấc mẽ phù hợp với việc sát vì mỗi hang động, nhúc nhích trên khối nhất Khung Đính Phong xa thôi.

Bạch từ xa, Sau trình độ mỉ trình sát Thằn lằn đã vượt Thất Phượng và Tam Nhãn Nha.

Về phần Linh Nha Phong càng kì hơn, nữa, Sơn q/uỷ. Đây tập hợp số thể, tụ mạch linh, đó đời thức, Sơn Q/uỷ.

thân hình người, toàn thân mọc lông màu đen, người, từ trán miệng sói mọc hai sừng vẹo, nửa trên mọc rắn, ở chỗ ng/ực nhô hổ, lưng còn đuôi dài.

Tay luôn cầm xoa tối đen, mỗi mây m/ù đặc che kín nhật nguyệt. Trong gian màu đen kịt lóe u quang.

Nhìn hãi mất h/ồn mất vía. cảm nhận đối phương biết sự hai bên cách biệt to lớn, căn bản để trên núi, ngửa gầm thanh nào.

Nó gầm đất Nha Phong nhè nhẹ. Hồi lâu Sơn đất khôi phục bình thường.

Thời gian trôi đắm trình sát, lui núi bờ này. Trong cảm Bản gần ngày càng mãnh liệt, điều bị kẹt tại tầng ngăn cách nào cách nào phá được.

Dần dần, tất bờ biết chuyện sát Linh Từ Tung, Hàn Liệt lòng thót lại.

“Hắn Thủy Độ!” Không ít từ bờ chuyện này, vì Thủy sát gian vậy thôi.

“Thủy Độ, cùng với Hành bí pháp cấp nổi danh tại Linh Khê nhau hiệu quả nhau, cực mẽ, cực yếu.”

“Bạch còn sát Bản còn chưa hình thành.”

“Không biết Bản gì…”

Trong tất bờ còn sát Tứ đã năm.

Thật ra, nay, ngay Chưởng và Chưởng núi, Lý Thanh Hậu thầm tiến độ Thủy Thuần.

Bọn họ ngạc, sát Viện đã đủ hình Bản Mệnh Thủy Độ, nơi còn chưa đủ. Coi đủ sát Linh Tứ hẳn chưa tụ được.

“Thế nào Bản khó hình vậy!”

“Bản tùy nhau. Dựa giới tâm tiềm ẩn mỗi huyễn thần bí khó lường…”

“Bản chứ…”

Trong sự mọi người, đã sát Linh tứ mờ mịt đi. sát nào dụng, cảm mãnh liệt tùy hình bản Thủy Độ, phá được.

Một điểm thôi, to cùng.

Bạch mê man bước biết nào, đành trầm mặc bước ở bờ này. Nhưng vừa ngang đài, bản pho này.

Hắn đã pho nhiều mỗi cảm khó hình dung được, khó hiểu Nhưng chớp này, nháy bước chợt khựng lên, ánh vẻ nổi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu