Cô nương không muốn tiếp khách.
Tú bà cũng không muốn để cô tiếp khách.
Song không phải tú bà bỗng dưng có lòng tốt, mà đơn thuần chỉ là tiền của người muốn thân mật với cô nương xinh đẹp như này thật sự quá ít, bà ta không hài lòng.
Lúc đó tú bà phe phẩy quạt, ngọt ngào nói, hoa khôi tới như thế nào? Là tiên dâng tới đấy. Suy cho cùng nữ nhân tùy tiện ngủ với người ta mới gọi là ti tiện, cô phải khiến bọn họ tiêu nhiều tiền bạc cho cô, nam nhân như vậy mới có thể nâng niu cô ở trong lòng bàn tay, thương trong lòng, vừa nâng niu vừa thương yêu, cuộc sống tốt đẹp chẳng phải sẽ đến sao? Trân châu phải chỉ mất một tờ tiền là m/ua được ở hàng vỉa hè với mắt cá m/ua bằng bạc triệu ở trong lầu cao đến cùng cũng không giống nhau – Nữ nhân chúng ta và những món đồ bày b/án kia, không phải đều chung một đạo lý à? Huống hồ gì, một hai người chúng ta cũng chẳng phải mắt cá…
Câu nói bị c/ắt ngang.
Sai vặt từ phía sau vội vàng ghé sát tai tú bà nói điều gì đó.
Tú bà cực kỳ h/oảng s/ợ, lập tức đứng dậy đi ra phía sau.
Cô nương không biết đã xảy ra việc gì nên cũng đi theo nhóm kỹ nữ kia.
Người xảy ra lần này dường như là hoa nương có chút danh tiếng trong Kim Ngọc Các, khi mọi người vội tới, cô ấy đang giữ voan mỏng che đậy những vết đỏ hồng nhàn nhạt trên thân mình, trên y sam trắng tinh dính tơ m/áu khó mà sạch được, trong phòng tràn ngập mùi tanh hôi nhàn nhạt.
Một người lớn tuổi đang kiểm tra phía sau người cô nương lập tức gi/ật mình đến khàn giọng, bọn họ chỉ vào hoa nương sợ hãi hét lên, hoa cải, hoa cải.
Cô nương không hiểu, bèn hỏi người bên cạnh.
Người bên cạnh khó mở lời, nghẹn lời hồi lâu mới nói, đây là bệ/nh, bệ/nh do trời ph/ạt, là báo ứng của những người như các cô.
Lời còn chưa nói hết thì đã bị tú bà giơ tay cho một bạt tai.
Tú bà nói, cái rắm, nào có bệ/nh gì, đây là thứ không nên mọc mọc ở trên người.
Sau đó bà ta sai người ép ch/ặt hoa nương, tìm một que hàn, không quan tâm tiếng c/ầu x/in bi thương của hoa nương, mà ấn que hàn nóng vào nơi có dị vật của hoa nương, tiếng la hét và mùi kỳ lạ lập tức tràn ngập trong căn phòng, có người nhát gan bị dọa sợ nhũn cả chân, trốn vào chân tường run lẩy bẩy, những người còn lại thì ôm lấy nhau, dựa sát vào nhau khóc nấc.
Cho đến khi tú bà kết thúc chữa trị, hoa nương thoi thóp hơi thở, tất cả mọi người mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận
Bình luận Facebook