Tỏ tình với trúc mã mà mình quen biết đã hai mươi năm.
Tin tốt là cậu ấy không từ chối.
Mà tin x/ấu là cậu ấy bỏ chạy rồi.
Ch*t tiệt! Cậu ấy chạy rồi!
1.
Ngày phát hành "Cảm động em 77 lần”, Đường Tinh Hợp tỏ tình với Cổ Viên trước rạp chiếu phim.
Tin tốt là cậu ấy không từ chối.
Mà tin x/ấu là cậu ấy cũng không đồng ý.
Cậu ấy chỉ đứng ở quảng trường đó, những âm thanh ồn ào như thủy triều cũng không làm lu mờ được âm thanh bày tỏ chói tai của Đường Tinh Hợp.
Tám giờ tối, ánh đèn đường rải rác đan xen vào nhau soi rõ sự h/oảng l/oạn không có chốn dung thân của cậu ấy, đồng thời cũng bại lộ nỗi lo lắng bất an của Đường Tinh Hợp.
Khi hai ánh mắt của họ chạm nhau mấy giây, cậu ấy đang cố gắng tìm thử vết tích của một trò đùa nhưng rất đáng tiếc vì Đường Tinh Hợp cực kỳ nghiêm túc mà chỉ tay lên trời thề thốt.
Cổ Viên lùi về sau hai bước, sau đó cậu ấy xoay người bỏ chạy, Đường Tinh Hợp cũng đuổi theo mấy bước rồi dừng lại, bóng dáng của cậu ấy đã biến mất từ lâu giống như là chạy thoát thân vậy.
Đường Tinh Hợp vô cùng bàng hoàng nhưng tức gi/ận nhiều hơn là thất vọng, khó xử đến mức chỉ muốn lấy mạng Cổ Viên.
Chẳng lẽ trong mắt cậu ấy thì cô chẳng có chút cuốn hút nào hay sao?
Làm ơn đi, cô đã phải chuẩn bị tâm lý rất lâu thì mới chọn được ngày hôm nay đấy có biết không hả?
Nhưng thành thật mà nói thì Cổ Viên thật sự rất sợ, hai người họ quen biết nhau từ khi còn trong bụng mẹ, hai mươi năm qua họ còn thân thiết với nhau hơn người nhà nên cậu ấy nghĩ Đường Tinh Hợp sẽ không có thứ tình cảm này với mình.
Đêm đó cậu ấy đang tụ tập với bạn cùng phòng ký túc xá, trong đầu tràn ngập "Gi*t giết gi*t!”. Cuối cùng lại bị câu nói "mình thích cậu” của Đường Tinh Hợp lật đổ.
Một đêm không mộng mị, khi tỉnh dậy đầu óc của cậu ấy tự động xoay quanh câu tỏ tình của Đương Tinh Hợp.
"Em thích anh.”
"Viên Tử, em thích anh.”
"Thích anh.”
Đột nhiên cậu ấy vén chăn lên, điện thoại tiếp tất với vòng cung hoàn hảo theo đường parabol, lúc đó trên màn hình điện thoại hiện lên hai chữ… "Hợp Tử”... đúng lúc Đường Tinh Hợp gọi điện thoại cho cậu ấy.
Thậm chí nhạc chuông điện thoại còn chưa kịp reo lên trước khi màn hình điện thoại tối đen, điện thoại rơi xuống đất gây ra tiếng động lớn khiến những người khác gi/ật mình tỉnh dậy, chỉ nghe cậu ấy âm thầm m/ắng một câu "đi đời nhà m/a thật rồi!”.
Bình luận
Bình luận Facebook