Những linh h/ồn đã giải quyết xong ân oán không thể ở lại dương gian lâu.
Cố Duyệt biến mất trong ánh hoàng hôn cuối cùng khi chiều tà.
Cố Xuyên Sơn tỉnh táo trở lại, việc đầu tiên ông làm là thay toàn bộ nhân sự trong gia tộc.
Sau đó, ông dẫn theo vệ sĩ mới, cùng tôi đến căn nhà đấu giá pháp lý của tôi.
Căn hộ 80m² khiến Cố Xuyên Sơn rơi nước mắt:
"Không ngờ những ngày cuối đời, Duyệt nhi lại sống khổ sở đến thế..."
"Chỗ chật chội thế này, nuôi chó còn chẳng có chỗ cho nó chạy..."
Tôi: ...
Ông lão này thật không biết ngượng mồm.
Dưới sự chỉ đạo của chuyên gia, từng tấc tường bê tông bị đ/ập phá, lộ ra bộ xươ/ng khô được ch/ôn vùi bên trong.
Cố Xuyên Sơn ho ra m/áu, nhưng vẫn gượng dậy thu nhặt h/ài c/ốt đem về nghĩa trang an táng.
Quản gia mới của Cố gia thái độ rất hòa nhã, tự tay lái xe đưa tôi đến khu biệt thự:
"Gia chủ dặn rằng một đổi một, căn thứ nhất dãy thứ hai ở đây sẽ thuộc về cô, mong cô đừng chê."
Nhìn căn biệt thự có gara xe còn rộng hơn cả căn hộ cũ, tôi nuốt trọn những lời chê bai kia vào bụng.
Đành ngậm ngùi nhận lấy giao dịch bất bình đẳng này, nước mắt chảy dài theo khóe miệng.
Hai ngày sau, hai mươi triệu tệ th/ù lao được chuyển khoản.
Kèm theo đó là tin nhắn của Tống Triết:
"Anh còn vài việc cần xử lý, em có hứng thú tham gia không?"
Tôi suy nghĩ nghiêm túc rồi trả lời:
"Nói thật đi, anh đang xem em như công cụ đúng không?"
Tống Triết:
"Đúng vậy, kiểu công cụ giá khởi điểm mỗi đơn là mười triệu."
Má ơi! Thật thà quá đỗi!
Đến mức không thể từ chối!!!
"Đợi em ba phút, em đi m/ua xe đã!"
Bình luận
Bình luận Facebook