Xin Chào, Kết Hôn Được Không?

Chương 10

01/11/2025 10:24

Sáng hôm sau, tôi thức dậy một mình trên chiếc giường rộng hơn hai mét.

Bên cạnh đã trống không — Yến Ly dậy sớm, đi chạy bộ từ lúc nào.

Cậu tràn đầy sức sống, khí sắc tươi tắn.

Vừa thấy tôi, mặt lại đỏ bừng, giọng nhỏ nhẹ:

“Anh dậy rồi à? Em m/ua bữa sáng cho anh này.”

Cậu giơ túi bánh bao chiên, lắc lắc trước mặt tôi, cười rạng rỡ:

“Không hiểu sao vừa ra khỏi nhà, em đã muốn ghé m/ua ở chỗ này. Có phải trước đây em rất thích ăn bánh bao ở đây không?”

Cậu vừa nói vừa đưa tôi đôi đũa.

Tôi bình thản nhận lấy — mà không nói cho cậu biết một điều.

Quán này cho nhiều hành.

Yến Ly gh/ét nhất là hành.

Còn lý do cậu lại luôn chọn m/ua ở đây… là vì tôi thích.

Ngày trước, khi chưa mất trí nhớ, mỗi sáng cậu đều xếp hàng thật lâu để m/ua, chỉ để mang về cho tôi.

Cửa hàng này rất nổi tiếng, sáng nào cũng có hàng dài người xếp hàng đợi m/ua.

Nghe nói tôi thích ăn bánh bao chiên nhân thịt, Yến Ly lần nào cũng dậy thật sớm, xếp hàng m/ua cho bằng được.

Nghĩ đến đó, lòng tôi khẽ ấm lên.

Ngước đầu nhìn Yến Ly, cậu vừa cắn một miếng bánh, liền bị nhân nóng làm bỏng đến nhăm mặt, miệng còn càm ràm:

“Trong này sao lại có hành chứ! Chẳng lẽ sau này em lại thích ăn hành ư?!”

Vẻ mặt cậu như gặp chuyện tày trời, khiến tôi bật cười, khóe mắt cong cong:

“Ngốc thật.”

Bầu không khí ấm áp chưa được bao lâu bỗng bị một tiếng gõ cửa phá vỡ.

Có người đến xin lỗi.

Là đám người trong phòng bao hôm trước — cái đám từng nói tôi ở bên Yến Ly chỉ vì tiền.

“Anh Yến, hôm đó em lỡ lời, anh đừng để bụng nha!”

Người nọ nói xong liền đặt quà đền tội lên bàn, lại cẩn thận đưa tới một bản hợp đồng.

Chỉ là, Yến Ly không còn ký ức của hôm đó, ngơ ngác hỏi:

“Lúc đó cậu nói gì?”

Đối phương né tránh, không dám trả lời, ánh mắt lén lút liếc về phía tôi, ấp úng mãi mà không nên lời.

Tôi nhìn thấy rõ sự lúng túng ấy, cũng chẳng còn hứng nghe lại mấy câu bẩn tai kia, dứt khoát cầm hợp đồng đi vào thư phòng.

Hợp đồng này là lời xin lỗi của bọn họ — nhưng không dành cho tôi.

Chuyện hôm đó truyền đến tai ông cụ Yến.

Ông trút gi/ận thay tôi, cũng là muốn giữ thể diện cho cháu trai, nên đã ra tay chèn ép mấy công ty của đám kia.

Đám con nhà giàu chỉ biết ăn chơi kia tất nhiên không chịu nổi, đành cuống cuồ/ng nhờ cha mẹ ra mặt c/ầu x/in.

Bản hợp đồng này chính là kết quả của sự “nhượng bộ”: quyền sử dụng khu đất ở phía nam ngoại ô. Nếu phát triển thuận lợi, lợi nhuận ít nhất cũng phải hai trăm triệu.

Vừa đúng ý tôi.

Nhưng tiếng ồn ào từ dưới lầu lại khiến tôi khựng lại.

“Nói bậy! Hứa Hàn của tao có thể tự ki/ếm ra tiền! Anh ấy giỏi hơn bọn mày gấp trăm lần, sao có thể vì tiền mà ở bên tao chứ!”

“Bọn mày chỉ là đồ nông cạn! Đừng có coi thường người khác! Tao chỗ nào không xứng với anh ấy chứ? Tao đẹp trai, dáng chuẩn, với anh ấy là trời sinh một cặp, liên quan quái gì đến mấy con cóc ghẻ như bọn mày!”

Cậu vừa nói vừa kéo đám người kia ra ngoài, gi/ận đến đỏ mặt tía tai:

“Cút! Cút hết đi! Quà cáp bọn mày mang tới, tao không cần!”

Đúng lúc đó, Mạnh Tưởng — không biết từ đâu xuất hiện — vội vàng can ngăn:

“Yến Ly, cậu hiểu lầm rồi! Người ta hôm nay đến là để xin lỗi thật mà!”

Danh sách chương

5 chương
01/11/2025 10:30
0
01/11/2025 10:26
0
01/11/2025 10:24
0
01/11/2025 10:21
0
01/11/2025 10:12
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu