97.46 K
Lượt đọc0
Theo dõi23
ChươngXuyên về thời niên thiếu, tôi tình cờ gặp được vị thiếu gia thật - người mà ai cũng gh/ét trên sân thượng.
Người cậu ấy đầy thương tích, ánh mắt trống rỗng, như một con bướm chỉ chực vỗ cánh bay đi.
Dưới ánh nắng, tôi đưa tay về phía cậu, như đưa một tia sáng để c/ứu lấy con người đang tuyệt vọng ấy.
"Nếu sự c/ứu rỗi phải đ/á/nh đổi bằng việc gánh lấy một linh h/ồn u uất... thì tôi nghĩ, tôi bằng lòng."
Buổi chiều hôm đó, tôi đã nắm lấy bông hồng mảnh mai, yếu đuối của riêng mình.
Chương 19
Chương 22
Bình luận
Bình luận Facebook