Dịch giả: hoangtruc nhóm dịch: HTP
"Dạ M/a?" Nghe gương lên vậy, sững Hắn ngày, danh lan đi ít đã vụng tr/ộm gọi M/a.
Lúc đám kêu réo ngừng, phiền muộn, hừ tiếng.
“C/âm miệng!”
Thanh phát ra tàn đám r/un r/ẩy, lập im hãi nhìn Thuần. Thế rồi đám kéo từng đám đất lên rồi tranh thủ tản chừa lối đi nhỏ.
"Thần Tử, đi ra cho ta!" chắp tay sau hất càm nhàn nói. Thanh lan khắp bốn phía, ít r/un r/ẩy lòng.
Sắc nhợt, mắt đi/ên cuồ/ng, nghiến nghiến lợi, mồ hôi đua tuôn xuống.
“Dạ Táng, ngươi đừng kh/inh quá đáng!” Từ ra gã gào chói tai.
Bạch cảm chút u/y hi*p tản ra pháp đám bước vào, lời liền ra bộ dạng lãnh khốc, tình ra ầm ầm ra bên Trong chớp mắt, cuồn cuộn bốn phía, hình thành tầng sương m/ù.
Một màn khuôn những thêm r/un r/ẩy, chúng gào lên co rút chỗ h/oảng s/ợ.
Đám Trúc cơ xung phát hiện xảy hãi nhìn đặc Thuần. nhợt mày, thảm, mắt lộ vẻ đi/ên cuồ/ng, gã định chống cự giọng kiệt vọng bốn phía.
“Dạ mỗ đếm ba, ngươi lập cút đây. Động ta đã muốn.” hất tay áo mở cảm giác lời vừa rồi phi thường thế.
“Dạ Táng, ta liều…Hả? Ngươi chứ?” Trong phủ, vi bộc phát, toàn lực pháp với chợt câu tới. Gã trợn tròn mắt hỉ, chút tin.
“Ồn ào, mỗ một, ta ngươi, hôm coi quyết định xong.” hất cằm, tiếp.
Hắn vừa xong, cửa mở ra rồi vọt ra nháy mắt, độ cực nhanh, đó đã hiện ra giữa trung, thanh vọng.
“Dạ Táng, ta mặc Tông, thế vẫn chú ý ngôn cửu Trước nhiều đạo hữu vậy, nếu ngươi nuốt lời tất phỉ đời ai thèm tin ngươi nữa!” sợ a. Gã lắng tình dụ gã ra ngoài, dàng thủ, cho ra thanh chói tai, ném ngọc điều khiển rồi cấp chạy.
Không toàn gã, chút tin, cảm giác sống sót sau t/ai n/ạn.
Bạch sững sờ, lấy ngọc bội, ngạc nhìn trốn mất tăm. Hắn lập hiểu lòng thầm cảm khái, ý nhiều đi vào đám thụ.
Đám màn đổi chủ hở mày, hùa nịnh hót.
"Dạ chủ bất phàm, vô địch thiên hạ."
"Dạ hùng tài lược, hoành đồ bá nghiệp trở bàn tay!"
Nghe lời đám nghiêm nhìn chúng nó, thế mắt vẻ cổ vũ. Vốn đám chút lắng yên, nhìn mắt cổ tiếp thêm dũng tiếp tục tâng bốc. lắc đầu dài.
“Quá ưu tú rồi, đi đám gia hỏa vây quanh, phiền n/ão, ta ngăn cản cảm khái, đám tiếp tục đua tâng bốc thêm nữa.
"Dạ vừa thiên hạ m/a!"
"Dạ mắt cái, chúng nữ lập đắm. . ."
"Dạ dài, thương khung sắc!"
Dưới sự tâng bốc hết mình đám thụ, theo tình sung sướng bước vào Tử, nhìn nồng thua kém gì khu thác nước khuyết, thêm hài lòng.
Còn thêm lỗi bái kiến, an bài cho chúng sửa sang xong xuôi, an lại.
Chuyện chiếm khắp rồi lan rộng khắp tông môn, loạt tin sự tàn lên.
Thời gian trôi qua, chừng nửa tháng tình liên quan đã lỏi khắp Tông, thậm lan rộng các gia tộc chân.
Tất ra thêm vật vô tàn, chiến đám Trúc đ/á/nh ch*t Phong ngưng tụ Ki/ếm thiên.
Hơn Nghịch rung chuyển t/âm th/ần mọi người.
“Tính cổ nào lường chớp mắt bộc phát chớp mắt sau đó buông nhẹ nhàng. Loại vậy, bắt được…”
“Đến Vô Cực lão tổ tính…có sống sót tay đủ tầm thường!”
“Tống tựa thủ hắn, đáng tiếc Phàm đạo Trúc bằng định hãn nữa!”
“Chuyện gì, ta Tứ trưởng lão bốn tòa sơn phong đi/ên cuồ/ng tranh đoạt cuối Đại Trưởng lão Phong Quân Uyển tiếc ***…”
Loại liên quan thông qua con đường ra ngoài, Đan Huyền khai chiến với đến.
Linh giáp ranh với tường tận mọi chuyện, danh tự bắt đầu lan bên Linh Tông, rồi ra khắp toàn bộ bờ Nam Bắc, ít đệ tử Linh loạt hãi.
“Dạ Táng? Không ấn tượng…” Q/uỷ Nha bế quan này. Thế gã nhíu mày nhớ ra Vẫn Ki/ếm thâm uyên thế nào.
Thượng Quan Hữu vậy, vẫn chút ấn nào. vẫn gã thêm cam thiên kiêu ngày nhiều, nếu thải bản cần nữa.
“Dạ Táng…” Chu Tâm Kỳ hít sâu, tình Linh ý đấy.
Chu Tâm Kỳ hãi, thậm chiến với nhiều Trúc Cơ cắn thêm khắc khổ.
Chẳng những đám thiên kiêu Bắc Hàn Liệt, Lữ Lỗi, Công Tôn kí/ch th/ích, ngay đám Chưởng môn tương tự. Bọn chiến với nhiều Trúc cơ giai khác, thế coi Nghịch tổ.
“Dạ nếu cứ phát triển trở thành tai họa nhỏ sau này…”
“Cho tăng ki/ếm Thuần, tiểu tử rời đi vô vô ảnh, tích. Đến thủ hộ tông môn phái ra hắn.”
Trong cao tầng Linh chấn đám đệ tử nội môn qua danh tự điều giọng điệu kh/inh thường.
“Dạ gì chứ, so với sư thúc không?”
“Đúng đấy, sư thúc ra tay, lập tan thành mây khói!” Giọng điệu chủ Trương Đại Bàn ra đám Hứa Bảo Tài vì mưu cầu danh lợi góp công bá nhỏ.
Thậm vì khẳng định tên quật khởi cần ngón tay tiêu công Hâu Phi bế quan thăm hỏi điều.
“Dạ Táng? đó nhiều vây công lắm, ấn gì.” Phi ngợi nửa ngày, ra nói.
“Cho ta ca ca lợi hại a. Ca, ngươi a, thế nào ai hắn, gặp nguy hiểm gì vui cảm mất mát.
Hầu Phi khẽ đầu Muội, nhìn xa xăm hồi rồi khẽ.
“Không cần cho hắn, tên này…cho đi cần cho hắn, lắng cho đám xui xẻo đấy...Bây giờ, chừng ít vì nghẹn khuất phát đi/ên.”
Hầu nhớ cũ, chợt Nàng hít hơi, mắt kiên định, khuôn trắng nõn ửng đỏ, nàng mình gắng hành, vậy, mai sau lẽ…mới hi vọng sánh với Thuần.
Trong danh khắp bốn phương, nhờ nồng tại đây, bắt đầu Bất Kim Cương tầng hai.
Trong đó, giọt Thông Hà cơ đã hòa tan nửa, bao hòa tan toàn.
Điều nghĩa đột phá Trúc cơ sơ kì, Ngự Nhân pháp tiến thêm bước thử nghiệm nhiều điều được.
Hắn cơ hội sử dụng Thông pháp mi tâm, vẫn luôn uẩn bên trong. tin nào đó mình mở con mắt ba lực lớn nhiều lần.
Còn Sơn Chàng luyện, luôn lên n/ổ ầm dần dần thêm thuần thục.
Bạch nghiên c/ứu Từ chi lực, vẫn bắt trọng điểm, tin rằng phương pháp mình tầm Hơn biến hóa lực hút lực tim đ/ập mạnh.
“Nếu ta nghiên c/ứu ràng sau nào ta, mạnh ta, điểm ra phương nào gần được. ta, ta triệu về, tự mình bay tới.” Nghĩ đây, mắt phấn chấn sáng lấp lánh.
Bình luận
Bình luận Facebook