Nhiệm vụ hôm nay khá đơn giản — các khách mời phải tự nấu ăn, cùng nhau bày ra một mâm cơm.

Ai nấu ngon nhất sẽ được chọn địa điểm hẹn hò và người đi cùng.

Những ai không được chọn thì phải rút thăm ngẫu nhiên, còn ai xui nhất — không ai chọn — thì ngủ sofa phòng khách.

Còn tôi… chưa bao giờ biết nấu ăn.

Sinh ra đã là “con nhà có điều kiện”, động vào d/ao thớt là chuyện viễn tưởng.

Nên tôi chỉ có thể phụ rửa rau, đ/á/nh trứng, rồi đứng một bên làm màu cho đủ người.

Một nữ khách mời nhìn tôi chán nản, hỏi:

“Cậu chỉ rửa rau thôi hả, không nấu luôn sao?”

“Tôi mà nấu thì nhà đài khỏi phát sóng luôn đấy.” Tôi cười xòa.

Ánh mắt tôi lại vô thức liếc về phía Tần Hạo — muốn xem vị công tử nhà giàu kia sẽ ra dáng thế nào.

Không ngờ hắn thật sự rất giỏi.

Cà tím xào tỏi, tam tiên chiên giòn, sườn xào chua ngọt — toàn là những món tôi thích.

Các khách mời khác chỉ biết làm mấy món đơn giản như dưa chuột trộn hay rau xào, còn hắn thì… đúng chuẩn đầu bếp chuyên nghiệp.

Thật đúng kiểu “người ta ở tầng khác”.

Nhớ lại lần trước tôi còn dám mang cơm cho hắn, giờ nghĩ lại chỉ thấy mình “múa rìu qua mắt thợ”.

Theo đúng kịch bản, người thắng chắc chắn sẽ chọn nữ chính.

Tôi nhìn quanh, khẽ thở dài — có vẻ đêm nay tôi lại là người bị “ngủ sofa” rồi.

Thôi, ngủ sofa cũng được. Tuy lưng tôi hơi yếu, nhưng chỉ một đêm thôi mà.

“Tần Hạo, mời anh chọn người muốn hẹn hò tối nay.”

Khán giả trên livestream bàn tán rầm rộ.

[Chắc chắn là An Nhiên rồi, trước còn thấy Tần Hạo đến thăm cô ấy.]

[Cả giới giải trí đều biết cô ấy thích Tần Hạo, anh đến show này chẳng phải vì cô ấy sao.]

[Còn câu “chờ em” hôm trước là gì? Đừng bảo là với Cố Khiêm nhé?!]

[Mơ đi, hai người đàn ông thì yêu kiểu gì.]

Tôi nhìn Tần Hạo khẽ nhíu mày, nghĩ chắc hắn cũng thấy buồn cười vì mấy bình luận đó.

“Quảng cáo hết rồi, mời Tần Hạo công bố lựa chọn của mình!”

Tần Hạo ngẩng đầu, giọng điềm tĩnh:

“Tôi chọn — Cố Khiêm.”

Cả trường quay im phăng phắc.

Ngay cả khán giả trên mạng cũng ngừng gõ phím.

Lâm An Nhiên từ vẻ mong chờ chuyển sang ngỡ ngàng.

Đạo diễn lên tiếng nhắc:

“Tần thiếu, đây là chọn đối tượng hẹn hò đấy.”

Hắn chỉ cười khẽ:

“Thì sao? Ai nói người tôi hẹn hò không thể là đàn ông?

Hơn nữa, đó còn là người ‘có thể ép ch*t tôi nữa là’ cơ mà.”

Ánh mắt hắn nhìn tôi, thẳng thắn đến mức tôi chẳng tìm được chút đùa cợt nào.

Tần Hạo nghiêm túc thật.

Bình luận lúc này bùng n/ổ:

[Cái gì cơ?! Đại thiếu gia nhà họ Tần chọn Cố Khiêm?!]

[Không thể nào, anh ta mà đi yêu đàn ông à?!]

[Thời đại nào rồi, có tình cảm là được, đừng cổ hủ quá.]

[Thật ra tôi thấy hai người họ đúng là có cảm giác lắm đó, không ai chen vào nổi.]

[Tôi nguyện ăn chay cả đời, chỉ cần họ thành đôi!]

Tôi nhìn những dòng chữ đó, vừa sợ hãi, vừa… có chút vui vẻ mơ hồ.

Nói dối thôi.

Tôi không vui nổi.

Tần Hạo chọn địa điểm hẹn hò thật sự rất “ấn tượng” — chính là ngôi trường cấp ba tôi từng học.

Nơi mà tôi thề cả đời không muốn quay lại.

Lẽ ra đây là cơ hội tốt để tăng “điểm anh em”, nhưng với tôi, đó chỉ là một buổi tr/a t/ấn ký ức.

Trong trí nhớ của tôi, thầy cô xem thường, bạn học chế giễu, tin đồn lan khắp trường.

Mà cũng chính ở đây, Lâm An Nhiên và Tần Hạo quen nhau.

Từ đó, cô hoàn toàn không còn nhìn tôi — người từng tỏ tình ngốc nghếch — bằng ánh mắt nào khác ngoài lạnh nhạt.

Danh sách chương

3 chương
06/10/2025 18:02
0
06/10/2025 18:02
0
06/10/2025 18:02
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu