Tôi lấy hết can đảm, lại ghé mắt vào ống nhòm. Cảnh tượng bên ngoài càng trở nên kỳ quái hơn, một kiểu kỳ quái mà tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Cảnh sát đang đợi thang máy. Thế mà, chủ nhà 404 lại r/un r/ẩy bước đến phía sau lưng anh ấy, ánh mắt đóng ch/ặt vào cảnh sát! Người cảnh sát này, anh ấy lại hoàn toàn không hay biết gì?
Tôi sửng sốt đến mức choáng váng. Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Sau đó, cửa thang máy mở ra, cảnh sát bước vào, quay người nhấn nút thang máy. Lúc này, đáng lẽ anh ấy phải đối diện trực tiếp với chủ nhà 404, vậy mà anh ấy lại không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn điềm nhiên để cửa thang máy đóng lại.
Như thể anh ấy hoàn toàn không nhìn thấy có ai đang đứng trước cửa thang máy. Anh ta cứ thế rời đi! Tôi há hốc mồm sửng sốt.
Và ngay lúc đó, chủ nhà 404 từ từ quay đầu lại… Anh ta lại nhìn về phía tôi!
Tôi sợ đến toàn thân ru như cầy sấy, lập tức quay người chạy vội về phòng, nhảy lên giường. Lúc này tôi mới hiểu ra, hóa ra có vấn đề không phải là cảnh sát, mà là chủ nhà 404!
Nhìn tình hình thì cảnh sát cũng hoàn toàn bị m/ù tịt. Bởi anh ấy hoàn toàn không nhìn thấy chủ nhà 404. Thật sự là hoàn toàn không thấy.
Phải chăng vì chủ nhà 404 không phải là người? Hay là, có vấn đề chính là bản thân tôi? Chẳng lẽ, chỉ có mình tôi nhìn thấy anh ta thôi sao? Càng nghĩ, đầu óc tôi càng rối bời.
Trong lúc tôi trải qua những chuyện này, nhóm chat trên điện thoại cũng nhảy lên rất nhiều tin nhắn. Để đ/á/nh lạc hướng sự chú ý, tôi vội vàng mở lên xem.
504 đã nói với mọi người kết quả điều tra của cảnh sát, và gửi luôn số điện thoại di động của anh ta vào nhóm. 302 nghi ngờ việc tại sao phải gọi điện thoại di động của cảnh sát, nhưng 504 đã đưa ra lời giải thích hoàn hảo:
[Tôi cũng đã hỏi anh ấy, ý anh ấy là, số điện thoại 110 là của trung tâm chỉ huy, gọi đến rồi còn phải điều phối cho anh ấy, tốn thời gian. Còn gọi thẳng đến điện thoại văn phòng thì anh ấy có thể lập tức tới xử lý ngay, cũng không cần báo cáo lại với 110 nữa, đôi bên cùng có lợi cả.]
Nghe giải thích thế này, tôi hoàn toàn hiểu ra. Cảnh sát không có vấn đề gì cả. Vấn đề chính là chủ nhà 404! Từ đầu đến cuối đều là vấn đề của anh ta, từ lúc anh ta nhắn tin trên WeChat nói sẽ bóp cổ con trai mình, đã báo hiệu cho tất cả chuyện này rồi.
504 bảo mọi người có thể đi ngủ, ý cũng là chuyện đến đây là kết thúc. Nhưng tôi cảm thấy chắc chắn chưa hết đâu, còn lâu mới xong. Tôi cũng không muốn đối mặt một mình, nên lập tức gõ chữ, kể lại toàn bộ hiện tượng kỳ quái vừa chứng kiến...
Bình luận
Bình luận Facebook