Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này suốt nhiều năm trời.
Năm đó, mẹ tôi mang bầu nặng nhọc làm việc trong xưởng, bị vu oan tội tr/ộm cắp rồi tống vào ngục.
Bà vốn là người hiền lành khờ khạo, cam chịu số phận đày đọa. Không có tiền thuê luật sư, bà chỉ biết hy vọng cải tạo tốt sẽ sớm được tự do.
Nhưng nào ngờ, tất cả chỉ là cái bẫy.
Nhóm m/áu hiếm của bà trùng khớp với một quan chức cấp cao. Ng/uồn thận như thế đúng là nghìn năm khó gặp.
Một khi đã vào tù, mọi chuyện đều có thể xảy ra.
Đằng nào nhà họ cũng chỉ có hai đứa con gái không nơi nương tựa, chẳng làm nên trò trống gì.
Chị gái tôi luôn nghi ngờ về cái ch*t của mẹ. Công ty lớn chị vào làm chính là tập đoàn mẹ đằng sau nhà tù tư nhân này. Trong lúc điều tra ngầm, chị phát hiện ra manh mối trong trại giam đó, nào ngờ lại bị để ý.
Chị lập tức quyết định: Tự nguyện vào tù.
"Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con. Th/ù của mẹ, nhất định tôi sẽ trả."
Bình luận
Bình luận Facebook