"Cuối cùng cũng bắt được anh rồi."
Thẩm Tự say mềm ngủ thiếp đi. Tôi vừa gắng lay tỉnh anh để hỏi địa chỉ nhà, vừa mò mẫm khắp người cả mấy lượt mới tìm thấy chìa khóa.
Trông Thẩm Tự g/ầy vậy mà chắc tại cao nên nặng kinh khủng. Lúc gồng gánh đưa được anh vào giường, tôi thấy mình như l/ột x/á/c mười phần.
"Cưng ơi, anh nặng quá đấy... Chồng sắp kiệt sức rồi."
Tôi ngồi phịch xuống đất thở hồng hộc. Lúc sức hồi lại, tôi quyết định: Mai nhất định phải đăng ký thẻ VIP cao cấp ở phòng gym!
Không thể để bản thân không bế nổi người yêu được! Mất mặt quá, nghĩ mà cay.
Chống tay dậy, tôi cởi giày cho Thẩm Tự, đắp chăn xong lại lấy khăn ấm lau mặt cho anh. Hoàn tất mọi việc, tôi yên lặng ngồi bên giường ngắm nhìn gương mặt đang say giấc.
Thẩm Tự toát ra khí chất kỳ lạ khiến người ta yên lòng. Đương nhiên mặt mũi cũng thuộc hàng đỉnh, hốc mắt sâu, ngay cả khi nhắm mắt cũng khiến người ta nhìn mãi không chán.
Trong lòng tôi như có sợi dây vừa bị người ta nhẹ nhàng gảy lên một tiếng.
Theo kế hoạch ban đầu của tôi, bây giờ đáng lẽ tôi phải làm chuyện x/ấu gì đó rồi.
Nhưng đến lúc này, tôi lại nhát gan.
Nếu tôi thật sự lén lút chạm vào anh, liệu anh ấy có gi/ận không?
Lỡ đâu sau này không thèm để ý đến tôi nữa thì sao? Lỡ anh ấy gh/ét tôi thì sao?
Nhưng mà… hôn một cái chắc không sao đâu nhỉ…
Dù sao anh ấy cũng ngủ rồi, có phát hiện ra đâu.
Trong đầu tôi giằng co kịch liệt, nhưng bầu không khí lúc này quá tốt, cuối cùng tôi vẫn bị mê hoặc, chậm rãi cúi xuống, cẩn thận, nhẹ nhàng, gần như thành kính mà đặt một nụ hôn lên môi Thẩm Tự.
Vừa chạm đã rời, nhưng lúc tách ra, tôi lại cả gan vươn đầu lưỡi, khẽ liếm lên khe môi anh ấy một cái.
Rồi tôi vừa ngẩng đầu lên...
Chạm ngay vào đôi mắt mở to của Thẩm Tự.
Tôi: …
Xong rồi. Bị bắt tại trận.
Trong lòng tôi nháo nhào rối lo/ạn, đi/ên cuồ/ng suy nghĩ xem phải giải thích thế nào.
Nhưng giây tiếp theo, Thẩm Tự bỗng nhiên giữ ch/ặt sau gáy tôi, trở tay lật người đ/è tôi xuống giường, gần như th/ô b/ạo mà hôn tới.
????
Chưa tỉnh rư/ợu đúng không?
Tôi sung sướng cười tít mắt, vòng tay ôm lấy lưng anh ấy, vụng về đáp lại.
Nhưng chẳng mấy chốc, tôi bắt đầu không đỡ nổi nữa! Thẩm Tự hôn quá mãnh liệt, đến mức tôi gần như không thở nổi, đặc biệt là bàn tay anh ấy còn siết ch/ặt eo tôi, vừa ngứa vừa tê.
Không chịu nổi, tôi mạnh dạn cắn vào môi dưới của anh ấy, đẩy ra một chút để thở dốc.
"Bảo bối à, anh cuồ/ng nhiệt quá đấy, cho em nghỉ một chút đã…"
Nhưng đến khi tôi lấy lại tinh thần nhìn lên, lại đối diện với một đôi mắt hoàn toàn tỉnh táo, không hề có chút say nào.
Bình luận
Bình luận Facebook