Cúi đầu nhìn vào điện thoại, tôi lại phát hiện sau khi chiếu đến tác phẩm điêu khắc bằng đ/á ở phía cửa thì lượng người truy cập vào trong phòng phát sóng trực tiếp tăng vọt lên với tốc độ tên lửa, còn sau khi đến phòng b/án vé, thì màn hình bình luận bùng n/ổ luôn, độ thảo luận thậm chí còn nóng hơn cả hôm tôi kể những câu chuyện m/a quái ở quê hương tôi đêm đó.
Cứ theo độ nóng này thì tối nay chắc là hot bay lên luôn ấy nhỉ?!
Vậy nên tôi không nói lời nào, dứt khoát lựa chọn cách được gợi ý nhiều nhất ở màn hình bình luận.
Vươn tay ra, x/é một tờ vé từ tập vé màu đen ở dưới cùng, quay đầu nói vào ống kính.
“Các anh em, mọi người nhìn thấy rồi đấy nhé, không phải tôi muốn tham quan chùa đâu, thật sự là ở đây đến cái mã QR để quét cũng không có, tôi cứ lấy tạm vé trọn gói để vào trước, rồi ngày mai sẽ mang tiền đến trả bù sau, tới lúc đó tôi sẽ phát sóng cho mọi người làm bằng chứng!”
Nói đoạn, tôi lật mặt sau của tờ vé màu đen.
“Người lấy vé này vui lòng vào từ cổng vào C1.”
Tôi ngẩng đầu nhìn, ngay sau đó liền phát hiện ba tầng của kiến trúc nhà được đ/á/nh dấu lần lượt bằng các chữ A, B, C, cho nên tôi đi vào từ tầng C, vừa đi tôi vừa cúi đầu nhìn màn hình bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp.
Kết quả lại phát hiện ra, không biết tại sao mà bình luận trên màn hình ùn ùn kéo tới, lướt mãi không hết?
Không phải chứ, tôi chỉ lấy vé trước, rồi bù tiền sau mà cũng không được sao? Tiêu chuẩn đạo đức của mấy cư dân mạng này sao mà nghiêm khắc thế…
Tôi có hơi chột dạ, nếu như chút chuyện nhỏ thế này mà lại tạo thành hình tượng streamer không được người ta yêu thích cho lắm muốn c/ứu vãn lại là chuyện rất khó, khi tôi đang định giải thích vài câu thì bỗng nhiên phát hiện hình như thứ bọn họ quan tâm không phải là cái này.
“Chẳng phải đã bảo là không được m/ua vé từ nhân viên của phòng triển lãm sao? Tại sao chủ phòng lại không m/ua bốn loại vé kia ở trên bàn mà lại đi m/ua vé từ nhân viên mặc đồ đen vậy?”
“Làm gì có nhân viên nào?”
“Mọi người không nhìn thấy sao? Anh ta đã đưa tấm vé màu đen đó cho chủ phòng mà?”
“Mấy người đừng có hù dọa tôi đấy nhé, chẳng phải là chủ phòng đã x/é tấm vé màu đen từ chồng vé trên bàn sao?”
“Mấy người đang nói cái gì vậy? Một người to lù lù ngồi trước bàn như vậy, mà cũng chẳng nói năng gì, cứ thế đưa tấm vé cho anh trai này, mắt thì cứ nhìn đăm đăm trông đ/áng s/ợ như thế, thế mà mọi người không nhìn thấy à?”
“Ôi mẹ nó, cái nơi này có thứ gì đó thật à nha, chủ phòng còn không mau chuồn đi…”
Bình luận
Bình luận Facebook