Gương Kia Ngự Ở Trên Tường!

Chương 5.1

03/04/2024 15:36

05

Trải qua hơn một tháng chỉnh đốn, 500 thợ thủ công thí điểm trong cục quân khí dần dần thích ứng với chế độ mới.

Mỗi ngày mỗi thợ thủ công chỉ cần chuyên tâm phụ trách công đoạn làm việc của mình, lặp đi lặp lại đến thuộc lòng, hiệu suất sản xuất tự nhiên tăng lên trên diện rộng.

Cùng lúc đó dưới sự khích lệ trích phần trăm, mỗi người đều liều mạng làm việc, ai cũng không nỡ lười biếng.

Dù sao nếu ngươi lười biếng, cuối tháng kia người khác thắng lợi trở về, ngươi chỉ có thể lấy bổng lộc cơ bản, thật mất mặt a.

Vì thế kết quả là, giám sát viên ngược lại trở thành "Kẻ đuổi nhân viên".

Bởi vì làm thêm một đầu sú/ng là có thể được thưởng thêm một đầu sú/ng, một số thợ thủ công vì có thể ki/ếm nhiều tiền, thường thường không ăn không uống không nghỉ ngơi, h/ận không thể qua đêm ở cục quân khí.

Loại "996" tự phát này khiến tôi dở khóc dở cười, không thể không bảo giám sát viên đến điểm lấy chổi đuổi người, để cho bọn họ về nhà ăn cơm nghỉ ngơi.

Chỉ là, khi tôi bắt đầu biện pháp cải cách cũng không hoàn toàn thuận gió thuận nước.

Bởi vì thật sự nhìn không nỗi các thợ thủ công mỗi ngày mặc rá/ch rưới, quần áo rá/ch rưới.

Tôi liền đến hậu cung tìm Dung phi thuyết phục một hơi, thành công thuyết phục nàng đảm đương trách nhiệm "Nhà đầu tư thiên sứ".

M/ua một lô vải bố giao cho xưởng may, làm ra đồng phục làm việc thống nhất phát cho thợ thủ công.

Vải bố ở trước mắt Đại Nguyệt đã là vải bố rẻ nhất, quần áo làm việc cho năm trăm người Dung phi mắt cũng không chớp một cái.

Mặc dù như thế, các thợ thủ công nhận được quần áo lao động mới lại không một ai mặc vào, vẫn mặc quần áo rá/ch nát đến làm việc như cũ.

Đối với việc này tôi cảm thấy thập phần khó hiểu, liền tìm lão nhân lúc trước ngồi xổm góc viện uống canh gạo hỏi thăm.

Thì ra không phải bọn họ không thích những bộ quần áo lao động này, mà là không nỡ, sợ mặc vào làm bẩn.

Thậm chí có người nghĩ đến quần áo mới tốt như vậy, phải bảo quản thật tốt, để đến tết mới mặc.

Nghe những lời nói lạc quan và chân thành này, tôi trầm mặc.

Khổ a, thật sự quá khổ.

Ăn no mặc ấm đã hy vọng xa vời, huống chi là quần áo mới.

Giày vải thường lộ đầu ngón chân, phía trên miếng vá chồng lên nhau, đây mới là cuộc sống chân thật nhất của dân chúng tầng lớp thấp nhất.

Đỉnh Đại Nguyệt phồn hoa cùng tầng thấp kém cực khổ, hai thái cực trái ngược khiến tôi càng trầm mặc, cũng tự nghĩ nghĩ hồi lâu.

Cũng muốn làm nhiều hơn.

Vì thế tôi biết rõ làm như vậy rất có thể sẽ đem chính mình triệt để hóa thành "M/a kính".

Tôi vẫn thuật lại toàn bộ kiến thức của mình, để cho người hầu ghi chép lại toàn bộ, viết một quyển tiên tri.

Danh sách chương

5 chương
03/04/2024 15:38
0
03/04/2024 15:38
0
03/04/2024 15:36
0
03/04/2024 15:35
0
03/04/2024 15:34
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận