Bước chân vào cửa Bích Môn, các thực khách bên trong đều dán mắt nhìn chúng tôi chằm chằm.
A Cường ngượng ngùng gãi đầu cười ngây: "Nhị ca, không ngờ bọn mình lại được chú ý thế nhỉ! Ăn ở đây liệu có quá phô trương không?"
Tôi suýt nữa thì lộn cả tròng mắt.
Trừ tôi ra, tất cả đều mặc đồng phục vệ sĩ. Đứa nào đứa nấy ở trong tổ chức lâu năm, mặt mày đều hung dữ như q/uỷ đói. Một đoàn người hùng hục kéo vào thế này, người khác không nhìn mới lạ.
"Này, ngồi chỗ kia đi."
Tôi quen thuộc chỉ vào góc khuất nhất của quán, rồi bước đến quầy order giữa mùi sốt cà chua nồng nặc. Hừm hỉm, tôi gọi một đống chocolate parfait kiểu Pháp mà đại ca thích nhất. Chụp hình, gửi ngay. Kèm caption: "Tiếc là thiếu mỗi anh~"
Tiếc thay, tin nhắn chưa kịp gửi đi. A Cường đã hét lên: "Trời ơi, đại ca với tiểu thư họ Tô kia kìa!"
Bình luận
Bình luận Facebook