Tối qua Tịch Bác cứ vần vò tôi đến tận khuya.
Thằng chó đực không biết no biết đủ.
Suýt nữa thì lấy mất nửa mạng tôi.
"Tịch Bác!"
Tôi quen miệng sai khiến anh: "Lấy cho em ly nước."
Nhưng đợi mãi chẳng thấy ai đáp lời.
Tấm ga lụa trượt khỏi người khi tôi ngồi dậy, để lộ chiếc váy ngủ dây dù ôm sát.
Dù đêm qua anh ấy hung hãn là thế, nhưng chẳng hề để lại dấu vết gì trên người tôi.
Khoan đã -
Tôi ch*t lặng nhìn xuống bụng mình.
Đường cong hơi nhô lên kia... là sao chứ?
Mình... có th/ai rồi sao?
Căn phòng lạ hoắc, tông màu trắng xám điểm xuyết vô số chi tiết xa hoa.
Nhưng tôi nhớ rõ ràng.
Đêm qua rõ ràng là tôi ở cùng Tịch Bác trong căn nhà trọ của anh ấy.
Chiếc giường gỗ cũ kỹ đã kẽo kẹt suốt đêm theo từng động tác th/ô b/ạo của anh...
Bình luận
Bình luận Facebook